Chương trước
Chương sau
So với những người xung quanh đều tỏ ra vẻ ác cảm thì vẻ mặt Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái vẫn còn tốt hơn nhiều, hắn cười nói:" Vận Mạt đoàn trường không ở Lạp Mỗ Ba hành tỉnh cùng với hội trưởng khai hoang phụ bản Địa Ngục, thế nào lại chạy đến Ngõa Cách Thụy hành tỉnh chúng ta mà lại không thấy thông báo trước một tiếng, Khai Sơn ta cũng phải tận tình tiếp đón một phen."

Lời nói giống như Vận Mạt thật sự từ Lạp Mỗ Ba hành tỉnh tới mà không biết là nàng lựa chọn Phong Ngữ Trấn làm điểm bắt đầu.

"Dối trá, khách sao tẻ nhạt."

Trong lòng Phi Vũ Thiên Mang thầm khinh bỉ, xoay người nói chuyện cùng Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú, nàng luôn không quan tâm với những chuyện giao tiếp thế này, cũng vì vậy nàng ít khí tham dự vào đại đa số quyết định của công hội.

Vận Mạt đối với lời trào phúng của Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái đều ngoảnh mặt làm ngơ, hai hàng mắt chớp chớp, nói:" Ngõa Cách Hành Tỉnh không phải địa phương nhỏ, hội trưởng chúng ta đối vơi Vi Thấm Chi Sâm cũng rất coi trọng." Tiếp đó nữ Pháp Sư hé miệng cười một tiếng, đôi môi anh đào đỏ mọng hiện ra sự vui vẻ:" Về phần tận tình địa chủ, Khai Sơn hội trưởng bây giờ nói lời này có phải hay không là quá muộn."

Vừa dứt lời, vô luận là Điệp Lãng Lan Tịch Các hay các công hội liên minh, thành viên gia tộc, đều hiện lên sự giận dữ, mấy trăm ánh mắt lạnh lùng nhìn qua.

Đây quả thực là làm mất mặt một cách trần trụi.

Phi Vũ Thiên Mang xoay người, bằng vào ưu thế chiều cao của Ám Dạ Tinh Linh, nhìn xuống nói:" Ta cùng Vận Mạt tỷ lâu lắm chưa thử sức quá, gần nhất cũng là một khoản trò chơi nửa năm trước. Thế nào? Bây giờ là rạng sáng, tất cả mọi người đang nhàm chán, hai chúng ta thử một chút, để cho những đồng bao đang dư thừa tinh lực không có chỗ phát tiết xem qua một chút cho đỡ nghiện."

"Thiên Mang muội muội thật biết nói đùa, cấp bậc thế này, Pháp Sư cùng Cung Thủ quyết đấu... " Vận Mạt vỗ vỗ bộ ngực đầy đân (DG: nước dãi) vẻ mặt hiện lên một tia lo lắng:" Một hồi cũng không nên nói tỷ tỷ khi dễ muội nha."

Ánh mắt Phi Vũ Thiên Mang hiện ra vẻ tức giận, miệng cười lớn:" A! Ta đây là lần đầu tiên nghe thấy, ở cấp độ này, Cung Thủ PK thua Pháp Sư. Vận Mạt tỷ tỷ, không phải lần trước thảm bại trước Yên Vũ tỷ, đối vời hiểu biết về chức nghiệp Pháp Sư càng ngày càng xuống cấp đi chứ?"

Phi Vũ Thiên Mang cố gắng nhấn mạnh hai từ "thảm bại" cùng "Yên Vũ tỷ", lời này giống như là lợi kiếm, làm cho nụ cười hòa nhã trên gương mặt Vân Mạt trực tiếp biến mất, nữ Pháp Sư cố gắng duy trì nụ cười, hai mắt lạnh như băng, hờ hững nói:" Có xuống đi hay không, một lúc nữa Thiên Mang muội sẽ biết."

Ánh mắt mọi người xung quanh bắt đầu đảo qua Phi Vũ Thiên Mang cùng Vận Mạt, hai vị nữ nhân tuyệt sắc này bây giờ quá mức chói mắt.

Thấy hai nữ nhân này càng ngày càng đối chọi gay gắt, mọi người xung quanh giống như nhớ ra gì đó rối rít đưa mắt nhìn Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái.

Tân Đệ Nhất Khai Sơn quái thấy mọi người đưa mắt nhìn mình, trong lòng không khỏi thầm mắng:" MK! Không giải quyết được lại đưa mặt tìm ta, thật CMN cho ta là con bò già? Yêu tinh đánh nhau, nam nhân tránh, đây là sự thật mà các ngươi cũng không hiểu sao?"

Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái bất đắc dĩ, chỉ có thể ho khan một tiếng:" E hèm! Phi Vũ... " Hội trưởng đầu trọc vừa mở miệng, thì trong đám người có một gã Cung Thủ Ám Dạ Tinh Linh cấp 21 lao ra, chỉ vào Vận Mạt mắng:" Ngươi từ nơi nào đến, mà tới Vực Sóng Dữ này dương oai! Còn dám lỗ mãng trước mặt Phi Vũ tiểu thư, người CMN không đi soi gương đi! Ta... fu"

Người này quả thật là có ý tưởng, có đảm lược, nguyện ý biếu hiện một chút trước mặt Phi Vũ Thiên Mang, có điều học vấn trong bụng quá ít, lời nói vừa không rõ, vừa không văn hóa, nghe cực kỳ thô bỉ.

Mọi người đang vây xem đều xôn xao, bất luận là Điệp Lan Tịch Các hay Tụ Đào Đồng Minh đều toát ra vẻ ngưỡng mộ, dám ở trước mặt đoàn trưởng đoàn Pháp Sư Đế Quốc Chiến Minh nói ra nhưng lời như vậy thật sự quá là trâu bò!

"Oa! Quá trâu bò đi a! Cái tên này một hồi nhất định phải cùng hắn kết giao."

Chúa Cứu Thế Châu Phi tấm tắc khen ngợi, vẻ mặt giống như chỉ hận không thể lập tức cùng vị Tinh Linh Cung Thủ kia đốt giấy vàng, chém đầu gà, cùng nhau kết nghĩa kim lan.

Cảm thấy cục diện càng ngày càng khó khống chế, Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái lại thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn trời, nghiên cứu xem trăng hôm nay tại sao lại không được tròn vẹn.

Phi Vũ Thiên Mang chỉ biết cười khổ, nhìn bóng lưng vị Tinh Linh này mà không biết nói gì cho phải. Ai ngờ vị Ám Dạ Tinh Linh này giống như cảm nhận được điều gì đấy, quay đầu lại thấy nàng đang chăm chú nhìn mình, liền chân thành nói:" Phi Vũ tiểu thư, nàng yên tâm, một lúc nữa thôi mọi chuyện sẽ kết thúc, ta ở đâu sẽ đi về nơi đó."

Nghe thấy vậy, Phi Vũ Thiên Mang chỉ biết nghiêng người làm bộ như cái gì cũng không nghe thấy, sao còn dám nói gì .

"Tốt! Tốt!" Lúc này sắc mặt Vận Mạt xanh mét, giận quá hóa cười:" Không biết vị này muốn đấu với ta thế nào? Quết đấu bình thường? Hay là quyết đấu sinh tử đây!" Sau khi nói ra câu cuối cùng cả người nữ Pháp Sư lộ ra một luồng sát ý lạnh như băng.

Đáng tiếc là vị Tinh Linh Cung Thủ tựa như thần kinh có vấn đề, ngẩng cáo đầu, ngạo nghễ nói:" Cô là nữ nhân, tùy cô chọn."

"A... "

Nụ cười dịu dàng trên mặt Vận Mạt đột nhiên hiện ra, cùng ngay lúc đó ánh sáng mầu hồng trên pháp trượng cũng được phát ra, hơi thở nóng bỏng xuất hiện quanh đầu pháp trượng, ánh lửa lóe lên, vị Tinh Linh Cung Thủ lập tức dính đòn nghiêm trọng, cả người bắn ngược về sau 8m.

Liệt Diễm Trùng Kích

"-250"!

Âm thanh ngâm sướng chú ngữ vang lên, Vận Mạt giơ pháp trượng trước người, khóe môi nhếch lên một tia cười nhạt, sau 2.5 giây một quả hỏa cầu ầm ầm lao ra, gào thét hướng vị Tinh Linh Cung Thủ kia mà lao đến.

Hỏa Cầu Thuật

"-320"!

"Khốn Khiếp! CMN..." Vị Tinh Linh này bắt đầu cảm thấy không ổn, vừa ổn định được thân hình lập tức kéo cung bắn, ai ngờ mắt nhắm mắt mở, trước mắt không một bóng người:" Người đâu?"

"Ba", "Ba"...

Hai viên hỏa tinh pháp cầu từ phía sau ập tới, 700 điểm HP của vị tinh linh cung thủ còn dư lại 50, nhưng vị Tinh Linh này cảm giác như có ngọn lửa bao phủ quanh mình, ngay lúc.."-8".."-10"... điểm sát thương nhảy lên, gần xóa sạch chút HP còn lại của hắn.

"Đây là chuyện gì xảy ra?"

Vị Tinh Linh Cung Thủ hoảng sợ quay đầu lại, chẳng biết Vận Mạt sử dụng Thiểm Hiện ra sau lưng lúc nào, ánh mắt dịu dàng như nước nhìn hắn chăm chú nói:" Lần sau muốn can thiệp vào chuyện của người khác cũng phải biết lượng sức mình. Nữ nhân không thích những kẻ ngu ngốc không biết tự lượng sức a!" Rồi một quả hỏa cầu nữa bay ra, vị Tinh Linh Cung Thủ cũng nằm xuộng

Trong không khí hiện ra một bóng người đó chính là Di Nhiên Chi Nhận, hắn đi tới bên cạnh thi thể Tinh Linh Cung Thủ nhật lên một món trang bị, lắc đầu khinh thường, không biết cố tình hay vô ý mà mắng một câu:" Ma Cà Bông"

Nhất thời Điệp Lãng Lan Tịch Các đều bốc hỏa, mấy ngàn người đều rút vũ khí, giương đao bạt kiếm với Tụ Đào Đồng Minh đang đứng phía đối diện, hết sức căng thằng.

"Được!"

Lần này Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái lên tiếng, khiến cho song phương dừng hết lại động tác, Chiến Sĩ đầu trọc nhìn thi thể trên mặt đất trầm giọng nói:" Vận Mạt tiểu thư trễ như này còn đến đây, không phải tìm những người chơi nhàn tản đùa giỡn đấy chứ?"

Một câu nói giống như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra.

Vận Mạt nghe Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái nói vậy âm thầm bội phục thêm mấy phần:" Dĩ nhiên không phải tới ngắm cảnh, Đậu Hũ hội trưởng mời ta đến giúp một tay. Cùng nhau khai hoang hình thức Địa Ngục Vực Sóng Dữ."

"Nữ nhân này cùng tên Đậu Hũ đều không phải thứ tốt lành gì." Phi Vũ Thiên Mang không nhịn được mắng lên trong kênh đoàn đội.

Sắc mặt Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú ngưng trọng, bật kênh đoàn đội lên nói chuyện:" Có vấn đề, vừa rồi hai kỹ năng Liệt Diễm Trùng Kích cùng Hỏa Cầu Thuật sát thương cao hơn bình thường, không tính trang bị thì sát thương có thể ngang với Bình Hành Đức Lỗ Y, đáng sợ hơn là hai kỹ năng kia có trạng thái thiêu đốt." Vẻ mặt Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú lộ ra vẻ sợ hãi:" Chẳng lẽ, nàng ta có kỹ năng làm suy yếu kháng tính của mục tiêu... "

"Rất có thể, có thể đây cũng là nguyên nhân mà nàng ta lựa chọn Phong Ngữ Trấn làm điểm bắt đầu." Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái bên ngoài vẫn trò chuyện vui vẻ với Vận Mạt, bên trong kênh đội ngũ lại lạnh lùng nói:" Đế Quốc Chiến Minh nhất định tìm được đầu mối gì đấy gây ra nhiệm vụ đặc thù."

"Lần này có chút phiền toái, tụi Tụ Đào Đồng Minh chẳng lẽ muốn giành trước một bước?"

Nhất thời mọi người cảm thấy mọi chuyện trở lên nghiêm trọng, nhưng lại không có biện pháp.

Đang lúc ấy thì của vào Vực Sóng Dữ lại vang lên tiếng nước chảy, một vài thân ảnh người chơi từ từ hiện ra, trong đó có một chi đội ngũ, cầm đầu là một Tu Sĩ Nhân Loại khoác áo bào trắng, toàn thân trang bị mầu lam Hoàn Mỹ hiện lên trông thật thần thánh. Một chi đội ngũ khác cầm đầu là một gã Tinh Linh có mái tóc xanh biếc Đức Lỗ Y, trừ ngón tay úy kia có một chiếc nhẫn phẩm chất Hoàn Mỹ còn đâu toàn thân đều là trang bị mầu xanh biếc, nhưng khi mọi người nhìn vào ánh mắt hắn, toàn thân đều hiện lên từng trận lạnh lẽo.

Đó là ánh mắt màu xám tro, ánh mắt mà một người còn sống không nên có.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.