Khi Sở Thiên Biến thu thập tu liệu, hắn từng xem qua rất nhiều cảm nghĩ khi người chơi đạt được vật phẩm nghịch thiên, khi có được chúng, bọn họ thường "Cảm tạ đội trưởng, đồng đội, cô gái tôi thầm mến. . .", "Cảm tạ đồng đội, những người từ trước tới nay luôn giúp đỡ, nhờ có họ tôi mới có được thời khắc hiện nay. . .", "Cảm tạ chính phủ, cảm tạ nhân dân, cảm tạ CCTV, tôi vĩnh viễn sẽ không quên mọi người!" . . .
Đối với sự kích động của họ, Sở Thiên Biến không hiểu vì sao, Sở Thiên Biến từng cười nhạo bọn họ, cho dù là sau khi tiến vào Dạ Tước, trò chơi quả thật xứng vời 2 chữ xa hoa, nhưng nó vẫn chưa đạt tới mức làm cho mọi người điên cuồng.
Nhưng mà hiện tại, khi tay sắp chạm tới bảo rương, hắn bổng nhiên phát hiện tâm trạng từ trước tơi nay vẫn luôn ổn định của hắn đột nhiên bắt đầu rung động, một cảm xúc không nói nên lời xuất hiện trong lòng hắn.
"Cáp!"
Tiếng cười ngắn ngủi réo rắt, đây là kết quả sau khi Sở Thiên Biến đã cố kiềm nén cảm xúc, hắn liên tục hít sâu vài lần, vẻ mặt thoáng bình tĩnh lại, bàn tay run nhẹ từ từ vương vào bên trong, vật phẩm được lấy ra, bảo rương từ từ biến mất.
3 ánh mắt gắt gao nhìn bàn tay Sở Thiên Biến, trong đó có ánh mắt khó tin của Sở Thiên Biến, đôi mắt sùng bái của Mễ Lạp Nhi và ánh mắt kinh ngạc, nhớ lại của Thiêu Đốt Thiển Lam.
Quần Tinh Vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-ngao-thien-ha/2499368/quyen-1-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.