Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Phi Vũ Thiên Mang bị tức giận làm tái đi.
Khi Lan Ngũ Lan Lục thấy khuôn mặt cô thì cũng sợ run lên, hai người cúi đầu xuống không dám nói lời nào, bọn họ rất rõ ràng tính tình của đội trưởng, nếu dám ở ngoài làm sai mà lại thề thốt phủ nhận, vậy thì không cần chờ cao tầng quyết định, đội trưởng của hai người cũng sẽ tự mình đá ra khỏi đội. Vị mỹ nữ đội trưởng này cho dù là hội trưởng thì cũng phải nhường nhịn cô nàng 3 phần.
Lan Ngũ vụng trộm nhìn Phi Vũ Thiên Mang rồi cẩn thận nói:
-Thực xin lỗi, đội trưởng. Bọn ta vì thấy hắn quá kiêu ngạo, cho nên. . .
-Tốt rồi, cướp quái và bị cướp là chuyện thường, Điệp Lãng Lan Tịch Các cũng không phải là trung tâm từ thiện, không có gì phải để ý tới.
Phi Vũ Thiên Mang phất tay không cho Lan Ngũ giải thích, cô lạnh lùng nói:
-Nhưng trong khoảng thời gian này hai người thành thật một chút cho ta, ta không hy vọng lần sau lại tiếp tục chùi đít cho 2 người.
-Sẽ không, kiên quyết sẽ không.
Lan Ngũ Lan Lục hai người liên tục lắc đầu, thề thốt sẽ không có lần sau.
Phi Vũ Thiên Mang yên lặng gật đầu, khẽ thở dài: "Hai người là thành viên lão thành của đội 7, người khác không rõ vì cái gì lúc đầu áp dụng chính sách nhân nhượng thì không sao, hai người phải biết rõ mới đúng chứ."
Lan Ngũ gật đầu tỏ vẻ hiểu được, nhưng sắc mặt lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-ngao-thien-ha/2499296/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.