《KIÊU NGẠO CƯNG CHIỀU》- Thần Niên
*****
Ngày hôm sau.
Ánh mặt trời xuyên qua những chùm hàn mai nở rộ chồng lên nhau, vô số sợi vàng xuyên qua lớp kính pha lê trong suốt, tưới xuống ánh sáng kiều diễm nơi chân giường.
"Leng keng--"
Chuông điện thoại đột ngột vang lên, phá vỡ sự yên lặng của căn phòng.
Hàng lông mi nhỏ dài xinh đẹp của Cố Tinh Đàn run lên, vô thức mò mẫm dưới gối.
Lại sờ thấy trống rỗng.
Cô hé mở hai tròng mắt xinh đẹp liễm diễm như nước, mơ mơ màng màng nhìn thấy chiếc điện thoại nằm trên tủ đầu giường.
Góc đặt theo đường thẳng song song.
Vừa nhìn đã biết không phải phong cách thường ngày của cô.
Phòng ngủ chính rất lớn, thiết kế tông màu lạnh, trong đơn giản có thể thấy được sự xa hoa lãng phí.
Lúc này, ngoại trừ cô, trong phòng chỉ còn lại mùi gỗ mun thoang thoảng mát lạnh, thấm đẫm vào hơi thở.
Rõ ràng nhiệt độ phòng duy trì độ ấm thoải mái nhất, nhưng bỗng dưng lại thấy hơi lạnh.
Cố Tinh Đàn lại ngủ gật nửa khắc, cho đến khi điện thoại lại ồn ào một lần nữa, cô mới chậm rì rì nghiêng người để lấy.
Chăn lụa tơ tằm trơn trượt, theo cử động, lơ đãng lộ ra một phần da trắng nõn dưới cổ. Ngắn ngủn vài giây, cô lại một lần nữa ngã vào ổ chăn ấm áp, những vết đỏ rải rác trên tuyết kia, cũng chợt lóe rồi biến mất.
"Hi?"
Giọng Cố Tinh Đàn vừa thức dậy có chút mềm mại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-ngao-cung-chieu/2445194/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.