Vào buổi sáng sớm, Cẩm Tiêu nhẹ chân nhẹ tay rời giường xuống bếp nấu cơm, mặc dù eo mỏi lưng đau nhưng cậu vẫn chịu đựng nấu mấy món thật chỉn chu.
Giản Húc sau đó cũng rời giường, tìm Cẩm Tiêu đang làm bữa sáng trong bếp.
“Sao em không ngủ tiếp mà ra đây nấu ăn làm gì?” Giản Húc sờ trán Cẩm Tiêu, thấy nhiệt độ vẫn ổn, hắn không khỏi nhẹ nhõm.
“Chúng mình sắp đi rồi, làm chút đồ ăn rồi ăn chung một bữa, có đi cũng đỡ lo.” Cẩm Tiêu chống một tay lên eo, bóp bóp cái eo mỏi một chốc.
Giản Húc thấy thế thì nắm hai bên eo cậu xoa xoa bóp bóp không nặng không nhẹ. “Có đau lắm không?” Hắn thì thầm.
Vành tai Cẩm Tiêu đột nhiên đỏ lên, cậu ngượng ngùng thúc khuỷu tay vào bụng Giản Húc, “Anh nói xem?”
Ôi, kiểu nói này thật quen thuộc.
Giản Húc khẽ cười, hôn má Cẩm Tiêu áy náy nói:“Anh xin lỗi mà.”
Cẩm Tiêu hừ nhẹ một tiếng:“Chẳng đáng tin.” Cậu bĩu môi, giận dỗi vạch trần.
Giản Húc bất đắc dĩ cười thở than, “Đừng dỗi mà, chút nữa anh nói một tin tốt hay ho cho em nghe.”
Cẩm Tiêu nhướn mày nghiêng đầu nhìn hắn:“Tin tốt gì đó?”
“Ăn cơm xong anh sẽ nói, nhé?”
Cẩm Tiêu rất nóng lòng muốn nghe nhưng nghe Giản Húc bảo chút nữa mới nói nên đành ngoan ngoãn chờ.
Lúc dọn cơm thì chỉ có mình Giản Húc dọn, còn Cẩm Tiêu thì đang nằm nghiêng trên ghế dài trong phòng khách. Này là Giản Húc cưỡng ép cậu nằm, còn việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nam/3556338/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.