Trời tờ mờ sáng cũng là lúc Cẩm Tiêu tỉnh lại.
Xuất hiện trước tầm mắt là một trần nhà xa lạ bằng gỗ, không gian phòng không tính là lớn, có bàn có ghế, trong không khí phảng phất một mùi hương thơm được phát ra từ lư hương trên bàn trà.
Cẩm Tiêu khẽ chớp chớp mắt, động động tay muốn ngồi dậy nhưng lại phát hiện bàn tay mình bị ai nắm lấy. Cậu hơi khựng lại, liếc nhìn người đang ngủ gục tựa đầu bên mép giường là gương mặt đẹp trai trưởng thành xuất hiện trong tầm mắt, một bên gương mặt đè xuống giường, đôi môi hơi mỏng khô ráo hơi mím, cánh mũi cao thẳng khẽ động theo từng tiếng hít thở, đôi mày kiếm rậm trông rất nam tính mạnh mẽ, thêm quả đầu đinh trông càng thêm sắc bén cuốn hút…
Một người đàn ông trưởng thành đẹp trai đầy sức hút.
Cái vẻ ngoài xuất chúng này mà ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt không biết là sẽ có bao nhiêu người con gái rung động đây?
Không những đẹp trai còn rất tinh tế, một đàn ông làm nên chuyện như này khó tìm lắm.
Nhưng lại thuộc về Cẩm Tiêu cậu rồi.
Cẩm Tiêu cười ngốc.
Nhưng cười chưa được bao lâu, cậu lại nhớ về chuyện ngày hôm qua khi cả hai đến rừng. Nụ cười cậu cứng lại trên môi, dần dần bị nỗi sợ che lấp.
Thân hình cậu bắt đầu lạnh run, hình ảnh gương mặt xấu xí đầy vết rạn cùng khoé miệng rách tới tận mang tai, hàm răng nhọn hoắt nhỏ dãi vừa vàng vừa đen nọ vẫn dừng mãi trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nam/3556318/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.