Thẩm Dương đã hành động thì rất nhanh có kết quả. Cậu ta trực tiếp đi tìm chính thất của vị thiếu gia nọ.
Còn may là cậu ta có quen biết rộng, quen được vị chính thất này cũng là điều hiển nhiên. Vả lại vị chính thất này còn chưa tính sổ Cẩm Kiều xong, nghe cô ta còn có tâm trạng sống ở bên ngoài, trong lòng liền khó chịu.
Cô ghét Cẩm Kiều.
Một ả tiểu tam đê tiện lại dám lên mặt với cô, khi trước Cẩm Kiều bị đuổi đi một cách nhẹ nhàng là do chồng cô còn có chút cảm tình với ả, chỉ đuổi mà không làm gì. Cô còn chưa hành động gì đã để ả ta chạy thoát rồi.
Thiếu phu nhân mặc đầm đắt tiền, mang trang sức đơn giản mà tinh tế, cô ôm cánh tay đứng trước quán cà phê.
“Dẫn tôi đi tìm cô ta, ngay bây giờ.”
Thiếu phu nhân nghiến răng nghiến lợi.
Sau một câu này, bọn họ về thẳng thôn.
Khi biết thiếu phu nhân sẽ tính sổ với Cẩm Kiều, Giản Húc liền không can thiệp nữa. Hắn thanh minh hay thiếu phu nhân tìm người đánh mắng đều tốt cả.
Hắn chỉ việc đứng xem, không cần tham dự làm gì.
Lúc thôn dân thấy 3 người đàn ông lạ mặt và một người phụ nữ ăn mặc sang quý đi vào thôn thì đều tò mò nhìn.
Thấy Giản Húc đi cùng thì hỏi một câu xảy ra chuyện gì?
Giản Húc nhếch môi giễu cợt, “Muốn biết thì mọi người đi theo đi.”
Thôn dân nghe hắn nói thế thì đi theo thật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nam/3556307/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.