Sau khi đem đống đồ về đến nhà, tinh thần Giản Húc thả lỏng, lười nhác nằm dựa lên ghế.
"Nếu có khát nước thì tự lấy nhé, tôi hiện tại không còn sức lực nữa rồi."
Nói là hoàn toàn không còn sức thì không hẳn là vậy, nhưng Giản Húc thật sự rất mệt mỏi thật sự rất lười động đậy.
Cẩm Tiêu lau mồ hôi trên trán, cậu cũng không ngại khi chủ nhà không nhiệt tình bưng trà rót nước cho khi cậu đã giúp đỡ khuân vác đồ đạc cho hắn.
Cậu tự nhiên đi xuống bếp, tự nhiên rót cho mình một cốc nước, rồi tự nhiên mang nước đến cho Giản Húc.
"Anh uống nước trước đi."
Cậu lay lay bả vai rộng Giản Húc.
Giản Húc thuận theo mà lấy cốc nước trong tay cậu uống một hơi hết sạch.
"Cảm ơn cậu."
Cẩm Tiêu khẽ ừm, "Nếu mệt như vậy thì nằm nghỉ đi."
Lời lẽ thốt ra, như thể cậu mới là chủ nhà.
Giản Húc không cảm thấy có gì to tát, lắc đầu cười, đồ còn chưa dọn dẹp đâu vào đấy, hắn không quen.
Cẩm Tiêu tự ý đem bọc đồ bày biện trong bếp, xong việc cậu mới tạm biệt Giản Húc đi về.
"Cẩm Tiêu, chờ chút."
Giản Húc vặn vặn khớp cổ, chân dài tiến thẳng vào nhà bếp, rồi đi ra với hộp trải cây đỏ mọng tươi ngon.
"Cầm về ăn đi."
Cẩm Tiêu chớp chớp mắt, có chút sững sờ nhìn hộp trái cây. Rồi ôm lấy hộp trái cây đi về nhà.
Giản Húc vỗ vỗ đầu mình, cứ thấy Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nam/3556298/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.