Ăn xong bữa trưa, Cẩm Tiêu dọn dẹp chén bát đem đi rửa.
Đến chiều, cậu ngồi khuất dưới gốc cây cam đọc sách.
"Cẩm Kiều, Cẩm Kiều ơi."
Tiếng gọi trước cổng nghe vào tai rất yểu điệu, Cẩm Tiêu liếc nhìn, thấy Phương Mỹ Mỹ ăn mặc gọn gàng, trang điểm xinh đẹp đội mũ màu trắng đứng trước cổng.
Cẩm Tiêu thu lại tầm mắt, ngón tay khe khẽ ve vuốt góc sách. Phương Mỹ Mỹ lại đi tìm Cẩm Kiều, chắc hẳn lại có việc rồi. Mỗi lần Phương Mỹ Mỹ đến, Cẩm Kiều lại ra khỏi nhà đến rạng sáng mới về lại thôn.
Có lẽ bọn họ lại lên trấn.
Cẩm Kiều vội chạy ra, hỏi:"Lại có việc à?"
Phương Mỹ Mỹ liếc nhìn xung quanh thấy không có ai, liền thấp giọng bảo:"Ừ, cậu lên trấn không? Nghe chị Tư bảo có cực phẩm đến." Cô nàng thấp giọng, "Là từ thành phố, có tiền."
Cẩm Kiều mắt sáng lên, "Có chắc không?"
"Chắc chắn, tớ không lừa cậu đâu. Đi đi, vuột mất lần này là không còn nữa đâu." Phương Mỹ Mỹ gật đầu chắc nịch.
Cẩm Kiều động lòng, nhưng nghĩ đến một chuyện liền nhíu mày do dự:"Nhưng tớ nói với Giản Húc tối nay sẽ sang nhà ảnh chơi rồi."
Phương Mỹ Mỹ xoay xoay tầm mắt, rồi phất tay nói:"Có gì đâu chứ, sự hấp dẫn trấn trên còn không bằng một Giản Húc à? Mà nhá, nếu cậu bỏ qua lần này, lần sau không có nữa đâu. Với lại, Giản Húc kia có chạy được đi đâu đâu mà lo."
Thấy Phương Mỹ Mỹ nói có lý, Cẩm Kiều động lòng. Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nam/3556288/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.