Edit: Frenalis
Nhìn một màn áo trắng ngựa trắng, nhìn một tràn xa kỵ mênh mông cuồn cuộn ung dung mà đi, nhóm sĩ tộc trên đường Kiến Khang đều đặc biệt an tĩnh.
Trên lầu các cách đó không xa, những con cháu vợ cả của Lang Gia Vương thị và Trần Quận Tạ thị cũng đang dõi theo đoàn xe.
Dưới ánh mặt trời, tân lang Tạ Lang nét mặt rạng rỡ, gương mặt xưa nay mang theo vài phần siêu dật thoát tục, hôm nay lại có chút hồng hồng nơi má. Tạ Lang như vậy, mỗi một người đều nhìn thấy được chàng đang hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Nhìn Tạ Lang, những con cháu Vương - Tạ do dự một lúc, rồi từng người đi xuống lầu các.
Bọn họ đứng ở hai bên đường.
Nếu mà quá khứ, người có địa vị đứng đầu sĩ tộc vượt qua cả Thái Tử xuất hiện, tất nhiên sẽ dẫn tới người vây xem thét chói tai hoan hô bốn phía, nhưng là hôm nay, đám con cháu môn phiệt đứng ở phía trước bị nhóm danh sĩ làm hạ xuống sự nổi bật, cảm thấy họ cũng không nổi bật như vậy.
Xa xa nhìn xa kỵ ngày càng gần, Lang Gia Vương Thập Nhị chậm rãi bước đến bên cạnh Tạ Tam Lang, cười như không cười nói: "Nghe nói ngày ấy thái độ Tạ Lang khác thường, đối với trưởng bối trong tộc không nghe lời? Cho dù có được trở về gia tộc hay không cũng không quan tâm? Giờ nghĩ lại, nếu tên hắn một lần nữa được hồi tộc phổ, thì chưa chắc sẽ có buổi hôn lễ này. Hắn không nghĩ trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/3508422/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.