Edit: Frenalis
Từng bước chân đều đặn vang vọng trong tiếng trống, từng đoàn người từ các đạo môn phái lần lượt tiến đến phía dưới thạch đài.
Quá trình di chuyển diễn ra khá chậm rãi, có người đã vào đến thạch đài, nhưng cũng có người chỉ mới vừa bước vào thành Nam Dương.
Dần dần, dưới bầu không khí tĩnh lặng đến kỳ lạ, thạch đài đã tụ tập hơn ngàn người. Thoạt nhìn, có thể thấy ít nhất cũng có hàng trăm đạo môn phái.
Cơ Tự vẫn giữ nguyên tư thế khoanh tay, vẻ mặt không biểu cảm, chỉ lặng lẽ chờ đợi.
Khó có thể biết họ đang đánh giá nàng hay là còn e dè địa phương điểm binh của Gia Cát Lượng, nhưng những người từ các đạo môn phái đều giữ im lặng tuyệt đối. Ngay cả những kẻ nuôi rắn độc, khiêng xác khô cũng chỉ im lặng nghiến răng, híp mắt hung tợn nhìn chằm chằm Cơ Tự.
Khi đạo môn phái cuối cùng cũng đến, Cơ Tự nhìn lướt qua mọi người, từ từ lên tiếng: "Ta là Cơ Việt!"
Mọi nơi bỗng chốc im bặt đến mức có thể nghe thấy tiếng thở.
Cơ Tự chậm rãi nói tiếp: "Ta là phụ nhân."
Chỉ bốn chữ ngắn gọn, nhưng vừa cất lời, dưới thạch đài lập tức bùng nổ tiếng ồn ào. Vô số giọng nói khe khẽ, lầm rầm hòa quyện vào nhau, tạo thành một âm thanh ong ong kỳ lạ.
Giữa tiếng ồn ào, một lão bà nuôi xác khô đến từ Nam Cương, lộ hàm răng đen nhánh, híp mắt đục ngầu, nói: "Vẫn là một người xinh đẹp... Đáng tiếc! Thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/3508417/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.