Edit: Frenalis
Bên trong khoang thuyền, Cơ Tự quỳ gối thẳng tắp, ngẩng đầu nhìn Vương Trấn.
Vương Trấn cứng người, cúi đầu nhìn xuống. Dưới ánh đèn lờ mờ, hắn nhìn chằm chằm Cơ Tự với vẻ mặt phức tạp.
Cả hai đều là những người thông minh. Họ hiểu rõ lý do vì sao hoàng đế vẫn chưa ra tay với Tạ Lang dù đã bắt được chàng bấy lâu nay. Đó là vì hoàng đế e dè thế lực còn sót lại của Tạ Lang và mối liên hệ của Tạ Lang với Cơ Việt.
Nếu Cơ thị chính là Cơ Việt thì mối đe dọa càng nhân đôi.
Vì là Cơ thị, nàng nắm giữ tư binh của Tạ Lang. Chỉ cần một lời kêu gọi, nàng có thể tập hợp được một lượng lớn người theo Tạ Lang, gây ảnh hưởng đến sự cai trị của Lưu Tống. Hơn nữa, với khả năng thông linh của Cơ Việt, nàng có thể dễ dàng thao túng dư luận.
Nói cách khác, chừng nào Cơ thị còn sống, hoàng đế sẽ không dám giết Tạ Lang.
Trong khoang thuyền chật hẹp, hai người im lặng, chỉ có tiếng thở dồn dập vang lên.
Không biết qua bao lâu, Vương Trấn cất lời: "Nàng hãy đứng lên đi."
Hai mắt Cơ Tự sáng rực trong bóng đêm. Nàng từ từ đứng dậy.
Vương Trấn bước đến bên cửa sổ, quay lưng về phía Cơ Tự, khẽ nói: "Ba ngày trước, bệ hạ nhận được tin tức có người nhìn thấy Cơ Việt ở khúc sông Trường Giang thuộc đất Thục. Vốn dĩ bệ hạ không tin, nhưng Cơ Việt tiên đoán sự việc thứ nhất là thật, nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/3508409/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.