Edit: Frenalis
Nhìn thấy Trang Thập Tam sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh toát ra khắp người, như lâm vào tuyệt vọng không cách nào hình dung, Cơ Tự chậm rãi nhắm mắt lại.
Tỉnh dậy với ký ức kiếp trước, nàng từng nghĩ, liệu Trang Thập Tam có biết rằng nàng đã chết, hơn nữa còn chết một cách thảm khốc do chính mẫu thân hắn gây ra? Khi ấy hắn sẽ thế nào?
Mỗi lần ý nghĩ đó hiện lên, Cơ Tự lại cảm thấy hụt hẫng. Bởi Trang Thập Tam vốn hiếu thảo, xem trọng mẫu thân mình đến vậy. Một nữ tử mà hắn yêu thương lại bị mẫu thân mình sát hại, liệu hắn có thể trả thù được hay không?
Cho đến lúc này, nhìn vẻ mặt héo mòn và đầy đau khổ của Trang Thập Tam, Cơ Tự thầm nghĩ: Dù sao kiếp trước của nàng cũng không hoàn toàn thất bại, ít nhất Trang Thập Tam vẫn chân thành đau xót vì cái chết của nàng.
Thực ra, ký ức kiếp trước giờ đây đã phai nhạt nhiều. Nhìn vẻ mặt thống khổ của Trang Thập Tam, Cơ Tự lại bình thản mỉm cười, nhẹ nhàng an ủi: "Đều chỉ là trong mơ, không nên quá bận tâm."
Trang Thập Tam run môi hồi lâu mới thốt ra lời: "Không, không phải vậy." Hắn nói thêm: "Không hiểu sao, nghe những lời này của nàng, lòng ta lại đau nhói."
Cơ Tự im lặng.
Một lát sau, Trang Thập Tam chậm rãi đứng dậy, nhìn Cơ Tự với vẻ mặt đờ đẫn, đột nhiên hỏi: "Vậy sau khi tỉnh mộng, nàng cũng chỉ muốn xa lánh ta mãi mãi, vĩnh viễn không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/3508398/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.