Edit: Frenalis
Tạ Lang vừa dứt lời, tiếng khóc nghẹn ngào càng phát ra bi thương. Cơ Tự nhìn thấy Tạ Tịnh cùng một thị nữ khác, mỗi người xách một bên, túm hai mỹ nhân ném ra ngoài cửa. Hai mỹ nhân loạng choạng ngã xuống đất, ánh mắt nhìn Cơ Tự ẩn chứa tia oán độc. Cơ Tự vẫn giữ thái độ lạnh lùng, thậm chí còn nở nụ cười.
Nàng lại nghĩ đến Tạ Lang, nam nhân này từng trải qua nhiều chuyện như vậy, tâm trí đã sớm chín chắn, hiểu rõ mình muốn gì và không muốn gì. Họ không dễ dàng đưa ra lời hứa, nhưng một khi đã hứa, họ sẽ thực hiện đến cùng.
Nàng đột nhiên cảm thấy điều này vô cùng tốt. Đúng vậy, vô cùng tốt.
Trong trí nhớ của nàng, đệ đệ Tiêu Đạo Thành cũng là một người như vậy. Lúc còn trẻ, hắn luôn mềm lòng trước những giọt nước mắt của nữ nhân yếu đuối. Hắn chỉ thực sự tỉnh táo trước sắc đẹp sau khi bước sang tuổi bốn mươi.
Nàng muốn nói, thế gian này có rất nhiều nam tử xuất chúng được bao vây bởi vô số mỹ nhân, mà nam nhân có thể giữ lòng thanh tỉnh từ đầu đến cuối, trong ký ức kiếp trước của nàng, chưa từng gặp qua một người!
Nàng còn muốn nói, vô số tiểu cô đều từng nghe qua những lời dỗ ngon dỗ ngọt của nam nhân khi còn thiếu thời. Nhưng nếu như các nàng thanh tỉnh một chút, thì sẽ phát hiện ra những lời đường mật ấy vốn chỉ là bản tính của nam nhân, căn bản không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/3508385/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.