Edit: Frenalis
Cơ Tự bị bọn người trong ổ vách tường La thị cưỡi ngựa đưa đi, đầu óc vẫn còn choáng váng.
Một hồi, nàng nghe được tên Thôi Huyền từ tiếng ồn ào của đám người hầu gân cổ hò hét.
Thôi Huyền! Là Thôi Huyền! Hắn tới cứu mình và Tạ Lang!
Trong khoảnh khắc, niềm vui sướng dâng trào trong lòng Cơ Tự. Nàng ngoan ngoãn nghe lời, khi họ bảo nàng ngồi thẳng thì nàng ngồi thẳng, khi họ choàng lên cho nàng một chiếc áo lụa mỏng thì nàng cũng ngoan ngoãn mặc vào. Chỉ thoáng chốc, Cơ Tự đã bị đưa lên ngựa.
Còn cách xa chưa tới nhưng nàng đã nghe tiếng la hét ầm ĩ của đám người Tiên Bi, cùng tiếng ồn ào của chén rượu thịt va vào nhau.
Chỉ khoảng nửa khắc, đám người hầu đã vội vã chạy đến. Một người dẫn Cơ Tự vừa xuống ngựa đem đến trước mặt Thôi Huyền. Con trai La thị tiến đến, nâng cằm Cơ Tự lên, cười hì hì nói: "Thôi huynh nhìn xem, tiểu mỹ nam này có đẹp mắt không?"
Dưới ánh lửa, khuôn mặt như tranh vẽ của Cơ Tự ửng hồng.
Chỉ liếc mắt nhìn, Thôi Huyền đã đứng lên, chậm rãi bước đến trước mặt Cơ Tự, kéo nàng đến trước người mình, nắm lấy cằm nàng, ngắm nghía từ trái sang phải, từ trên xuống dưới. Hắn khẽ cười: "Không sai, quả thật là Hiên Viên Tứ."
Vừa nghe cái tên "Hiên Viên Tứ", mọi người ồn ào lên. Đám người con cháu Tiên Bi vội vàng xông tới, từng người đánh giá Cơ Tự từ trên xuống dưới, tấm tắc khen ngợi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/3508079/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.