Tiểu cô dẫn đầu kia trợn trừng mắt lườm Cơ Tự một cái rồi chạy về phía Tiêu Dịch, mặt mày sa sầm nói lớn: "Dịch biểu ca, huynh đừng vội tức giận nhé, huynh có biết Cơ thị nữ này trước đó không lâu còn bị tên thủ lĩnh thủy tặc bắt đi không? Nếu không phải muội lo lắng biểu ca bị nữ nhân này gài bẫy, muội sẽ không mạo muội tung cửa đi vào như thế này đâu."
Tiêu Dịch thoáng ngạc nhiên, quay đầu nhìn Cơ Tự. Nhưng Cơ Tự không buồn nhìn lại y, chỉ ngẩng đầu nhìn tiểu cô được mệnh danh mỹ nhân đất Thục đang dồn hết sự chú ý lên người Tiêu Dịch đồng thời không quên ra dáng muôn phần quyến rũ này.
Cảm nhận được cái nhìn chằm chằm của nàng, ả quay đầu lại nhìn Cơ Tự đầy khinh thường và giễu cợt, rồi quay ngoắt lại tiếp tục liếc mắt đưa tình với Tiêu Dịch.
Rõ ràng trước đây lúc xuống khỏi thuyền, nhóm Tạ Quảng đã từng cảnh cáo ả, nhưng bây giờ xem ra ả chẳng hề đoái hoài đến lời cảnh cáo của Trần Quận Tạ thị, vẫn thản nhiên tiết lộ sự kiện kia với tất cả mọi người.
Đúng lúc này, Tiêu Dịch lạnh lùng lên tiếng: "Đủ rồi!" Rồi vung tay lên ra lệnh: "Người đâu, đưa biểu tiểu thư đi!"
Y không buồn liếc đến vị mỹ nhân đất Thục đang uốn éo kia, chỉ quay đầu thi lễ với Cơ Tự: "Tiểu cô cứ yên tâm, Tiêu mỗ nhất định sẽ tra ra ai là kẻ tung tin đồn này!"
Thấy Tiêu Dịch vẫn bảo vệ cho Cơ Tự, ả ta thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/2431455/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.