Nhóm người Trần Quận Tạ thị mặt mày sa sầm trầm mặc, Dương Tinh Tú kia vẫn nắm chặt góc áo Tạ Lang, khóc lóc cần xin. Cơ Tự đứng phía sau, nhìn tình cảnh này một lượt mới đột ngột xuất hiện. Nàng mặc nam trang, trên người toát lên hơi thở phú quý trời sinh mà chỉ con cháu sĩ tộc mới có. Đám phụ tá Lưu Nghĩa Khang bắt đầu thầm suy đoán thân phận của nàng.
Cơ Tự đi đến bên cạnh Tạ Lang, khẽ thở dài rồi cúi người xuống đỡ lấy Dương Tinh Tú, thương tiếc nhét khăn tay vào tay nàng ta, ôn hòa nói: "Lau đi."
Đợi Dương Tinh Tú cúi đầu nhận lấy khăn tay, từ từ lau nước mắt, Cơ Tự mới tiếp tục: "Vị tiểu cô này, mỗ cũng họ Tạ, tên là Tạ Quảng..."
Tạ Quảng đứng phía sau trố mắt.
"Mỗ tuy là một nhánh tộc của Trần Quận Tạ thị, nhưng vẫn được Tạ Thập Bát trọng dụng. Tâm ý của tỷ muội cô khiến mỗ vô cùng cảm động." Nàng thoáng ngừng lại rồi thốt ra một câu suýt nữa làm Tạ Quảng ngất xỉu ngay tại chỗ, "A Tinh, Tạ Thập Bát không muốn nạp cô làm thiếp, nhưng mỗ nguyện ý. Nếu cô không chê, vậy theo ta đi?" Rồi Cơ Tự đứng thẳng người nói với đám phụ tá kia, "Ta đem lòng ái mộ vị tiểu cô này, Tạ Thập Bát không ưng nhưng ta thì rất thích. Không biết chư công nghĩ thế nào?"
Tên họ Hà ngỡ ngàng, trầm tư nheo mắt quan sát Cơ Tự. Trong lúc mọi người cho rằng gã sẽ làm khó nữa thì gã lại cười hềnh hệch: "Lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/2431431/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.