Nghe Cơ Tự nói vậy, chúng nô bộc và cả Cơ Đạo đều thở phào nhẹ nhõm. Phải biết rằng bất kể Cơ Tự thông minh thế nào, hay Tạ Lang tài cao ra sao, một khi chống lại Thái tử thì sẽ chẳng có lấy phần thắng. Thói đời chính là vậy, nói đạo lý và phong độ với loại người chỉ biết dùng binh quyền và giết chóc chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.
Đêm đã về khuya, đoàn người vui vẻ trở lại trang viên.
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, bởi vì Cơ Đạo phải tựu trường nên Cơ Tự phải giả trai, dẫn theo Tần Tiểu Mộc và Tôn Phù đưa Cơ Đạo trở lại căn viện gần trường học. Về phần nhóm Trịnh Ngô thì bừng bừng phấn khởi đem đống trang sức Cơ Tự kiếm về đổi lấy năm trăm lượng vàng, bắt đầu nhổ cỏ xới đất trồng các loại hoa, cây cảnh và trúc cho thôn trang, muốn biến nơi này thành mảnh đất hữu tình nên thơ.
Điều khiến Cơ Tự bất ngờ chính là sau khi nàng đưa Cơ Đạo đến học quán, cha mẹ Vương Trấn đã đến nhà viếng thăm.
Cha mẹ Vương Trấn là điển hình của dân chúng bình thường, cái nghèo đeo bám khiến họ phải ăn đói mặc rách, nhưng vì cha ông đời trước từng có khoảng thời gian ngắn ngủi làm phú hào, nên không những có thể cho con cháu họ học hành tử tế, mà ngay cả khi nhìn thấy Cơ Tự mang phong thái quý tộc cũng không hề sợ hãi rụt rè như bần dân khác, cử chỉ vô cùng đúng mực.
Cha Vương Trấn bước đến vái chào thật sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/2431407/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.