Thời tiết tháng Mười cũng khá ấm áp, sau khi để mọi người tắm nước nóng xong, Cơ Tự liền sai người phơi xiêm y của đám lang quân ở đuôi thuyền hong khô. Hơn nữa, nàng đã có chuẩn bị từ trước cho chuyến đi này nên đã sai người nấu nước gừng sẵn cho họ. Lúc về đến bến tàu Kiến Khang, tuy đám lang quân vẫn còn kinh hoảng nhưng sức khỏe đã không có gì đáng ngại.
Sau khi từ biệt mọi người, nhóm Cơ Tự liền mang theo năm mươi sáu chiếc rương vớt được trong lúc cứu người về trang viên. Vừa vào phủ nàng đã ra lệnh đóng cửa lại, đi thẳng vào hậu viện, Tôn Phù run run: "Đại lang, lần này người nhất định phải nghe chúng tôi, hãy mang tài vật này đổi thành ruộng đất đi ạ, dù cách xa Kiến Khang cũng được. Chỉ khi nắm đất đai trong tay, chúng ta mới có thể yên tâm."
Cơ Tự mỉm cười: "Được, sẽ đổi những chiếc rương này thành ruộng đất hết."
Nghe nàng nói như vậy, Tần Tiểu Mộc ngạc nhiên: "Đại lang, không phải người muốn mua một căn viện gần học quán của tiểu lang sao?" Nếu không phải vì Cơ Đạo, sao đại lang nhà mình lại liều mạng đến thế?
Cơ Tự lại cười: "Sẽ mua được ngay thôi." Nàng đã cứu mười bốn lang quân sĩ tộc cùng với bộ khúc của họ, thế nào mấy sĩ tộc kia cũng mang vàng đến cảm tạ, với số vàng đó nàng đã đủ mua một căn viện rồi.
Lúc này mọi người đều hiểu ý nàng, liền nhoẻn môi cười. Cơ Tự vui vẻ đi đến cạnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/2431377/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.