Đương nhiên Trang Thập Tam không thấy được nàng rồi. Nhìn hắn dời mắt đi, Cơ Tự thầm nghĩ: Ta bây giờ đã không còn như kiếp trước nữa, không cần phải dựa dẫm vào người này, cũng không muốn vì suốt ngày quấn quýt lấy hắn mà danh tiếng bị hủy hoại, chuốc lấy bao nhiêu nỗi nhục không đáng, ta có gì mà phải sợ hắn chứ?
Đúng lúc này đoàn người bề thế của Tam Hoàng tử đã tiến vào Sử Học quán. Cơ Tự quay đầu nhìn theo một lúc rồi đi đến chỗ xe lừa nói với Lê Thúc: "Thúc, A Đạo làm thủ tục nhập học phải một lúc nữa mới xong, thúc tạm đợi ở chỗ này, ta đi xem phòng ốc xung quanh đã."
Lê Thúc vội đáp: "Vâng đại lang cứ đi thong thả."
Thế là Cơ Tự dẫn theo Tần Tiểu Mộc đi tới ngõ hẻm bên cạnh. Tần Tiểu Mộc thấy nàng nhìn phủ đệ xung quanh, khẽ bẩm: "Đại lang, nếu người muốn thuê phòng ốc, tốt nhất hãy tìm một người môi giới."
Cơ Tự gật đầu đáp: "Ta biết rồi."
Ngay lúc này, phía trước chợt ồn ào hẳn lên, hóa ra là một người môi giới đưa mấy sĩ tử lang quân thiếu niên đi tới một căn viện. Cơ Tự lập tức ra lệnh: "Đi, chúng ta cũng đi qua đó xem sao."
Mấy sĩ tử kia đi vào viện trước, Cơ Tự chỉ ở bên ngoài xem xét toàn bộ cảnh vật xung quanh. Không lâu sau liền nghe thấy giọng cằn nhằn khó chịu của một sĩ tử truyền đến, "Giá phòng ở Kiến Khang sao lại đắt thế? Thuê một căn viện nửa năm mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/2431373/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.