Thấy Tạ Lang đi đến, Tạ Tài vẫn đứng cạnh trông nom Cơ Tự cười nói: “Lang quân, người đoán xem vừa nãy Cơ tiểu cô đã làm gì? Nàng ấy tự xưng mình vạn gánh thi thư, tinh thông kim cổ, bất kể là Đông Phương Sóc của Tây Hán hay là Đổng Trọng Thư của tiền triều đều không ai giỏi bằng nàng ấy cả.”
Theo Tạ Lang nhìn về phía Cơ Tự, Tạ Tài lại phì cười: “Mới vừa rồi nàng ấy còn đọc làu làu từ Luận Ngữ đến Trung Dung nữa cơ. Lang quân, tôi thấy nàng ấy thật sự là xem mình thành học giả uyên bác rồi đấy.”
Tạ Lang ngẩng đầu nhìn Cơ Tự đang không ngừng lắc đầu, ôm bình rượu bước đi lảo đảo dưới ánh nắng chiều, dịu giọng nói: “Xem ra là say quá rồi.”
“Vâng, đúng rồi.” Tạ Tài nén cười, “Khi nãy nàng ấy còn leo lên bàn đá, tuyên bố mình phải cải trang thành ca ca của mình, sau này ra trận làm tướng, vào triều làm quan, vung kiếm tứ phương, làm danh sĩ phong lưu, tìm một mối nhân duyên tốt cho muội muội mình cũng chính là nàng ấy nữa.”
Nghe thấy câu cuối cùng, Tạ Lang hơi sững sờ rồi thoắt cái mỉm cười. Lúc này hai người họ vừa đi vừa nói đã nhanh chóng đến trước mặt Cơ Tự.
Nhìn Cơ Tự đang ôm chung rượu, lại khe khẽ mím môi, miệng lẩm bẩm, Tạ Lang xua tay, nói: “Lui xuống hết đi.”
Tần Tiểu Thảo thoáng sửng sốt, nàng ta lo lắng nhìn tiểu cô nhà mình đang nói năng lộn xộn. Vừa rồi nàng vẫn luôn ở bên cạnh nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/2431340/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.