Tiêu Dịch này không hổ danh là bậc lang quân phong lưu làm khuynh đảo vô số nữ tử, y vừa nhấc tay, liếc mắt đã khiến cơn gió xuân thổi qua bờ sông kia dường như cũng thêm vài phần quyến luyến. Cơ Tự ngẩng đầu nhìn nam tử tuấn tú đang mỉm cười trước mặt, lại nhìn xuống bàn tay đang chìa ra của y, rồi sau đó nhìn sang đám lang quân phía sau Tiêu Dịch. Nàng chắp hai tay, thản nhiên hành lễ với Tiêu Dịch, rồi lắc đầu khẽ nói: “Mạnh lão phu tử có nói, nam nữ thụ thụ bất thân mới là hợp lễ nghĩa.”
Cơ Tự vừa dứt lời, cả khoang thuyền yên lặng như tờ rồi bỗng rộ lên một trận cười lớn. Đám lang quân sĩ tộc đều chăm chú đánh giá Cơ Tự, Tam hoàng tử nói với giọng vui vẻ: “Tiểu cô này thú vị đây!”
Tiêu Dịch nhìn Cơ Tự khẽ nhún chào mình, né tránh khỏi bàn tay phải đang giơ giữa không trung của y, rồi mỉm cười điềm nhiên đi về phía rèm che. Ánh mắt nàng trong veo sáng ngời, sóng mắt lúng liếng kia khiến người ta không thể chán ghét. Y cũng bất giác bật cười sang sảng.
Cơ Tự đi vòng ra sau bức rèm, vừa mới ngồi xuống thì một tiểu cô bên cạnh nàng đã nói: “Tiểu cô này, vị trí của cô ở bên kia kìa.” Nàng ta chỉ về phía rèm châu khác.
Sau rèm châu kia cũng đặt một chiếc giường hồ, có điều ở góc hơi tối, quan trọng nhất là nó được kê ngay phía sau chỗ ngồi của Tiêu Dịch, nếu có người nào từ cửa bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/2431331/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.