Bốn ngày sau, tin tức cha con Trịnh thị bị cướp giết truyền về từ huyện Chương Thủy. Ba ngày sau đó, Trịnh mẫu phải bán đi hai trăm mẫu ruộng tốt mới chuẩn bị đủ tiền để nhận lại thi thể của phu quân và con trai mình từ tay nha dịch.
Trải qua cửa ải lần này, cả gia tộc Trịnh thị có thể nói là bị tổn thương nguyên khí nặng nề, chẳng những mất hai người đàn ông trụ cột trong nhà, còn mất luôn cả hai trăm bộ khúc của gia tộc. Mà đây mới chỉ là khởi đầu cho mọi chuyện về sau thôi.
Hai trăm thanh niên trai tráng kia chết đi, người nhà họ đau thương tuyệt vọng, theo tình theo lý thì Trịnh phủ phải đền bù thiệt hại cho gia đình họ, nhưng cha con Trịnh thị cũng bị giết, Trịnh mẫu và Trịnh Mật đều hoảng sợ, chỉ muốn nắm chặt tiền trong tay, một đồng cũng sợ mất, huống chi là giao ra một khoản tiền lớn để đền bù chứ? Vì thế, qua một đêm, Trịnh phủ đã trở thành nơi hỗn loạn, gia quyến của hai trăm bộ khúc kia canh giữ, khóc lóc vật vã ở trước cửa suốt ngày suốt đêm.
Vào ngày thi thể Trịnh lão gia và Trịnh Huống được chuyển về, Cơ Tự có đến bái tế một lần. Nói cho cùng, Trịnh lão gia và Trịnh Huống gián tiếp chết trong tay nàng, nên khi đối mặt với linh đường u ám kia, dù Cơ Tự có hàng nghìn lý do để tự bào chữa đi nữa, trong lòng cũng thấy rất gượng gạo.
Đúng vậy, cha con họ mắc mưu của Cơ Tự. Hôm ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/2431292/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.