" Ngươi cũng không cần tự ti, tuy rằng ngươi đã từng bị nhiều nam nhân luân phiên cưỡng gian, nhưng ngươi vẫn xinh đẹp như trước, hơn nữa lại càng thêm động lòng người. Nếu ngươi nguyện ý, rất nhiều nam nhân sẽ cướp ngươi về làm vợ"
Lăng Phong đắc ý nói :" Bất quá hiện tại ngươi chỉ có thể làm nữ nhân của ta "
" Ngươi … ngươi đừng hòng !"
Đàm Uyển Phượng trước đó bị Lăng lão đại uy hiếp cũng chưa bao giờ lộ ra vẻ kích động hoảng sợ, nhưng đối mặt với một câu nói của thiếu niên này, nàng lại có vẻ hoảng loạn . Có lẽ đều là do hắn là người đàn ông đầu tiên của nàng
Lăng Phong đột nhiên cầm y phục của nàng lên, ghé vào mũi hít hà, hít sâu một hơi đoạn nói :" Thật thơm a !"
" Dâm tặc !"
Đàm Uyển Phượng mặt không khỏi đỏ lên, nhớ tới tình cảnh vừa rồi, lại cúi mặt xuống
Hắn còn là một hài tử, bức quá là xấu xa hơn người khác mà thôi. Chung quy thì hắn vẫn là một đứa con nít ! Đàm Uyển Phượng không ngừng vì chính mình tìm ra một lý do. Chí ít thì cũng có một lý do. Thiếu niên này so mới bọn Lăng lão đại còn tốt hơn ngàn vạn lần. Ít nhất hắn vẫn còn xem nàng là con người, không phải như bọn xấu kia xem nàng như một con chó cái !
" Lăng sư đệ, ta thực xin lỗi ngươi !" Nữ nhân một khi yếu ớt, người đầu tiên nghĩ đến tự nhiên là người trong tim mình, người có thể an ủi mình. Đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541463/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.