Từ Hoằng Đào đồng thời giật mình, không ngừng đánh giá Đường Tư Tư có đi cùng ai không, hắn nghĩ đến, Đường Tư Tư một thân một mình thì không đáng sợ. Ánh mắt Từ Hoằng không ngừng đánh giá, chỉ sợ Lăng Phong ở bên cạnh.
Đường Tư Tư nhìn thấy ánh mắt Từ Hoằng Đào, nói : "Không cần nhìn, ngươi nghĩ tiểu tử kia là người của Đường Môn? Ngươi cho rằng ta là một cô nương dễ dàng bị khi dễ?" Từ Hoằng Đào nhíu mi nói : "Đường cô nương, chúng ta hai phái tuy rằng có nhiều ân oán, tuy nhiên nếu có thể tại hạ cũng không muốn làm khó dễ ngươi..."
Đường Tư Tư nhướng đôi mi xinh đẹp, nói : " Muốn làm khó ta, chỉ sợ bản lĩnh của ngươi chưa đủ..."
Trên mặt mỗi người Phích lịch đường hiện lên sắc mặt giận dữ, nghĩ thầm: "một con nhóc như ngươi có thế làm được gì mà làm phách lối? Từ Hoằng Đào trong lòng lại đang nghĩ: "vấn đề Đường Tư Tư không lớn, nhưng là Đường Tư Tư này nhất định còn có người giúp đỡ, bằng không không thể hung hăng càn quấy như thế. Quan trọng bây giờ là đến Nam Cung thế gia giải quyết phân tranh, cùng người của Đường Môn ở nửa đường đấu tranh sống còn là không đáng, nhưng trước mắt Đường Tư Tư thật sự khinh người quá đáng, nếu cứ như vậy mà bỏ qua, chỉ sợ truyền ra sẽ thành trò cười cho giang hồ."
Lập tức mạnh mẽ hơn, lớn tiếng quát: "Đường cô nương, ngươi đừng ép người quá đáng!"
Người Phích lịch đường sớm đã một bụng nộ hỏa, nghe Từ Hoằng Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541419/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.