Mục Thịnh và Bạch Mi bề ngoài vẫn bình tĩnh như núi cao, kỳ thực trong lòng đã sợ hãi tột đĩnh.
Nguyên lai vừa lúc Lăng Phong thu kiếm, vừa vặn là khi hai người bọn họ đánh hết lực cũ, lực mới chưa sinh ra, cho nên muốn đánh cũng không thể, cả hai không dám liều lĩnh xuất chiêu.
Chỉ có thể đứng nguyên chỗ cũ, không dám liều lĩnh xuất chiêu.
Chỉ có thể đứng nguyên chỗ cũ, không dám liều lĩnh.
Lăng Phong thi triễn võ công cao cường, khí thế và tâm lý ngăn cãn đối phương, trí tuệ hơn người, quả là cao tuyệt không chỉ có tinh thần ngoài ra còn có kiếm pháp siêu việt, tài năng loại này chỉ có trong tưởng tượng.
Đứng chờ cường địch, khí thế này làm địch thủ cảm thấy lạnh người.
Kiếm quang tái khởi.
Một luồng sáng cường đại từ trong tay Lăng Phong bộc phát, hóa thành dải cầu vồng, kích thẳng Bạch Mi.
Bạch Mi cảm thấy kiếm ý tất cả đều tựa như tập trung trên ngực hắn, Mục Thịnh dường như không sao cả, tất cả ưu ái giờ dành cho hắn, sớm bị uy thế này chấn nhiếp hắn sao chịu nổi nhiệt.
Điên cuồng hét lên một tiếng, đoản kiếm kéo ra, thiểm điện trong lòng kiếm bắn ra, lá khô cuộn theo kình khí bay ngược ra sau. Hắn cũng không muốn ngày này năm sau là ngày giỗ của mình, hắn là người thông minh, thấy tình thế bất lợi, bật người ngay lập tức lui về phía sau.
Mục Thịnh thấy Lăng Phong lao thẳng tới Bạch Mi, vừa lúc cho mình cơ hội đánh lén hắn, nghĩ thầm tiện nghi này thật quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541403/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.