Sau cơn mưa gió, khuất nhục lại không có kết thúc.
Lăng Phong đắc ý hướng về nữ nhân trước mắt, đang nhìn gương mặt khuất nhục đẹp đẽ của Hà Bích Tú, ôm mối hận trong đôi mắt, đang cố nhẩn nhịn, trong lòng dâng lên cảm giác thành tựu trước nay chưa từng có."Ha ha" dâm tiếu giữa tiếng quát khẻ: " Thế nào, so với Nam Cung Tuấn ra sao?"
Hà Bích Tú không nói gì, chỉ là khuất nhục đứng, lẳng lặng đứng, trải qua vừa rồi, đầu tiên là ác mộng, sau đó là đau đớn cùng khoái lạc, thậm chí có điểm muốn mơ tưởng đến trạng thái điên cuồng, nàng giờ đây nói không ra loại cảm giác này.
Lăng Phong tựa hồ nhìn ra tâm tư của nàng, quát: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, đại gia ta còn chưa đủ thoải mái, nàng đến đây cho ta."
Thân thể Hà Bích Tú lập tức run rẩy nhè nhẹ, trong lòng thống khổ vô cùng, hai mắt như phun lửa muốn đốt Lăng Phong trước mặt cháy thành tro bụi mới có thể giải hận, nhưng qua chốc lát thần sắc bi phẩn lại bị cam chịu thay thế, âm thầm oán than một tiếng, thân hình dời về phía trước, quỳ gối trước mặt nam nhân, trong nội tâm một lần nữa bị thống khổ ập vào, nhắm lại đôi mắt đẹp, chảy xuống nước mắt khuất nhục.
Lăng Phong rất hài lòng nữ nhân trước mặt, cái loại ngập tràn bi thương khuất nhục lại còn vẻ mặt cam chịu này, nhìn gương mặt xinh đẹp đau thương của người đàn bà đang quỳ trước mặt, đôi mắt khép chặt lại chảy xuống dòng nước mắt khuất nhục, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541390/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.