Tần Thục Phân đi rồi, mỹ tỳ Xuân Cầm quay trở lại hầu hạ Lăng Phong.
Nàng là người đã phá hư "chuyện tốt" của Thượng Quan Y Y sau khi lần đầu tiên được ở cùng một chỗ với Lăng Phong.
Bốn mắt nhìn nhau, Lăng Phong cùng Xuân Cầm không hẹn mà nhớ đến chuyện ngày đó, Lăng Phong nhìn ra trong mắt Xuân Cầm mang vẻ ngượng ngừng, trong lòng không khỏi khẽ động, chẳng lẽ cô gái tiểu cô nương này đã động tình.
Xuân Cầm bị Lăng Phong nhìn không biết phải làm sao, khuôn mặt xinh xắn
trở nên đỏ bừng, đứng ở bên giường vân vê góc áo, bộ dáng cực kỳ đáng yêu. Lăng Phong không kìm được mà nổi nên ý nghĩ muốn đùa cợt nàng, cố ý nói với nàng:
- Xuân Cầm, ngươi biết tội chưa?"
Xuân Cầm lập tức quỳ gối trước mặt Lăng Phong, cúi đầu nói:
- Nô tỳ biết tội rồi".
Lăng Phong không ngờ tiểu ny tử này lại là người đơn thuần như vậy, cố ý cao giọng nói:
- Tội gì nào?"
Đầu Xuân Cầm cúi xuống càng thấp hơn, chần chừ một lúc lâu mới nói ra:
- Tỳ nữ… Không nên tự tiện xông vào phòng, làm hỏng việc…"
Phía sau nàng không nói nên lời.
Lăng Phong gật đầu, nói:
- Ngươi cũng đã hiểu rằng mình làm sai chuyện
gì, vậy ngươi nói nên bồi thường thiếu gia như thế nào hả?"
Xuân Cầm mặt càng đỏ lên, không thốt nên lời, ngượng ngùng cúi đầu xuống. Lăng Phong nhìn ra rằng Xuân Cầm đã động tâm đối với mình, hơn nữa xem ra là rất nguyện ý nghe lời, đột nhiên tâm niệm vừa động,
Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541342/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.