Mộ Dung Tuấn lúc này mặt không còn chút máu, tức giận đến cùng cực, hắn
bất chấp tất cả, tụ tập mười hai thành công hướng đỉnh đầu Lăng Phong bổ tới, hắn muốn giết cái tên gian phu này.
Trầm Ngọc Quân biết công lực của Mộ Dung Tuấn rất cao, nàng biết một chưởng này nếu đánh xuống không chỉ khiến Lăng Phong mất mạng, mà mình cũng đi theo, nghĩ đến Mộ Dung Tuấn tuyệt tình như vậy, trong lòng nàng cảm thấy rất nguội lạnh.
Dù sao tất cả mọi chuyện là do mình làm sai, chuyện này truyền ra mình cũng không còn mặt mũi nào sống tiếp nữa, chỉ có điều đã làm hại đến Lăng Phong, trong lòng nàng thực sự rất áy náy.
Vì vậy Trầm Ngọc Quân nhắm mắt lại, ôm thật chặc Lăng Phong, trong lòng
chỉ có một ý niệm , cho dù chết cũng phải chết cùng hắn.
Lăng Phong đối mặt với Mộ Dung Tuấn, hắn chỉ cười nhạt, cơ hồ một chưởng của Mộ Dung Tuấn khi tới sát gáy hắn một chút là lúc Lăng Phong xuất thủ, chưởng pháp như quỷ mỵ.
Mộ Dung Tuấn chỉ cảm thấy một trận mát lạnh đập vào mặt, mặc dù hắn nhìn không thấy, thế nhưng hoàn toàn cảm thụ được hàn khí như xuyên thấu qua trái tim truyền đến tận xương tủy. Vô luận như thế nào hắn cũng không nghĩ ra Lăng Phong lại có công lực cao như vậy, Mộ Dung Tuấn muốn thu hồi chưởng để bảo vệ thân mình cũng đã chậm.
Lăng Phong một chưởng phách lên lồng ngực của hắn, hầu như không phát
ra âm thanh gì, nhưng Mộ Dung Tuấn lại bị đánh bay xa hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541337/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.