Đối diện với yêu cầu, sự câu dẫn của sư nương như thế thì ai có thể cự tuyệt đây? Trái tim Lăng Phong loạn nhịp, nhất thời quên rằng bản thân đang phải chạy trối chết, cũng quên đi rằng mình sắp tàn phế, càng quên đi sự mất hi vọng vào tương lai. Trước mắt chỉ dung nhan yêu kiều của sư nương đang ửng đỏ, cùng khóe miệng ngượng ngùng cười yếu đuối. Cởi hết y phục rải trên mặt đất, tay Lăng Phong đan vào mười ngón tay của nàng, hai khối thân thể hừng hừng từ từ ngã xuống. "Quân Nghi, kiều thê của ta…" Lăng Phong cảm động khẽ nói, hôn lên đôi mi thanh tú của nàng, đôi mắt đẹp, chiếc mũi nhỏ, má phấn, chỗ nào cũng không muốn bỏ qua. Vuốt ve mái tóc Lăng Phong, sư nương dâng lên đôi môi anh đào nhỏ nhắn, Lăng Phong ngậm lấy cái lưỡi đinh hương thơm tho của nàng, nồng nhiệt mà xoắn xuýt. Hơi thở của hơi người trở nên cuồng loạn, sư nương rên rỉ, thân thể mềm mại không chịu được mà uốn éo, nhiệt độ trong cơ thể cũng từ từ dâng cao. …….. Mưa tạnh mây tan. Tình cảm mãnh liệt đã hồi phục lại sự yên bình, Lăng Phong cùng sư nương dựa sát vào nhau, xuyên qua tầng tầng khe lá ngửa mặt ngắm sao trời, lắng nghe tiếng tim của nhau đập thình thịch. Chỉ là, thời khắc bình lặng hạnh phúc như vậy, có thể kéo dài được bao lâu. Lăng Phong không nói gì chỉ thở dài, ôm người chặt người ngọc sát vào lòng hơn:
- Nàng thật không nên câu dẫn ta, thời gian địa điểm đều không thích hơn…"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541328/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.