Huyện Hoa Âm, Lăng phủ biệt uyển. Trong trường đình tại hồ nước ở hậu hoa viên, một giai nhân xinh đẹp đang dựa vào lan can thở dài, ngắm nhìn giả sơn và nước hồ, những con sóng màu ngọc bích dập dờn, từng đôi một như là uyên ương tự do nô đùa trong nước, trong lòng nàng tràn ngập sầu khổ, yếu ớt thở dài không dứt.
Ở ven hạ đình, một thiếu nữ tuổi thanh xuân đang ngồi xổm cạnh mép hồ, nghịch nước nô đùa, dưới ánh sáng mặt trời chiếu rọi xuống, vẻ mặt tươi cười rạng rỡ, làm cho giai nhân trong đình than thở không thôi, quả nhiên là "Thiếu niên không biết sầu lo là gì", cho dù không được xuất môn, nữ nhi của nàng vẫn khả ái như vậy, không hề vì tình cảnh tồi tệ mà tâm tình xấu đi.
Thiếu phụ cúi đầu, nhìn la sam thanh nhã khoác trên người mình, không khỏi lắc đầu than nhẹ. Mặc dù giờ đây nàng một thân đồ dệt tơ lua, trên tóc mây đen nhánh cũng đầy châu ngọc, bên người có mấy nha hoàn cẩn thận hầu hạ, hào hoa phú quý vinh dự đến cực điểm. Nhưng chẳng bằng được cuộc sống tiếu ngạo giang hồ trước đây, thoải mái vùng vẫy trong ân cừu chứ đâu bị bó buộc như thế này!
Vừa nghĩ tới "thiếu niên không biết sầu lo là gì", liền nghĩ tới người ngâm thơ. Khuôn mặt của tên Lăng Phong kia lại hiện lên trong đầu nàng, lập tức làm cho nàng phiền não không thôi. Trong lòng khó hiểu, hắn cuối cùng là dạng người như thế nào.
Biểu hiện bên ngoài, hắn là thanh niên tài tuấn kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541320/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.