Thẩm Nhạn Băng thấy người tình say mê mình như thế, trong lòng nổi lên cảm giác vô cùng ngọt ngào, liếc nhìn Lăng Phong đầy thâm tình, ngọt ngào cười nhẹ, môi mềm thơm ngát.
Lăng Phong thâm tình ôm chặt nàng vào ngực, trong lòng tràn đầy một cảm giác thỏa mãn, hạnh phúc, nhẹ nhành vuốt ve suối tóc của Trầm Nhạn Băng, ôn nhu nói: "Nương tử, khoái nhạc không?
Thẩm Nhạn Băng thẹn thùng đẩy Lăng Phong một cái, hờn dỗi nói:
- Chàng vừa nãy còn khi dễ người ta, giờ lại nói như thế!"
- Xin lỗi nương tử, ta sai rồi, nàng hãy trừng phạt ta đi!" Lăng Phong vừa nói vừa cố ý lay động Thất tinh ngọc châu, vẫn còn đang ở trong người nàng làm Thẩm Nhạn Băng cảm xúc lại trào dâng.
- Bại hoại, chàng lại còn…" Thẩm Nhạn Băng ánh mắt hờn dỗi mê người nói, đầu mày khóe mắt vô tình lại toát ra vẻ phong tình hồ mị câu hồn đoạt phách người khác, tràn ngập vẻ dâm mị của người đàn bà thành thục.
Lăng Phong cảm thụ được sự khiêu khích kinh người của thục nữ, dục hỏa trong lòng lại bùng phát, hạ thân nhanh chóng cứng lại, ngỏng lên.
Thẩm Nhạn Băng lập tức cảm nhận được điều đó, hai gò má ứng đỏ, mị nhãn như tơ, cực kỳ mê người. Nàng xấu hổ đẩy nhẹ Lăng Phong một cái nói:
- Đừng tới nữa, người ta không chịu được đâu!"
Lăng Phong đầy nghi hoặc hỏi lại:
- Lúc nãy song tu, trong cơ thể nàng hẳn là nội kình phải tăng nhiều chứ, sao lại không chịu nổi?"
Thẩm Nhạn Băng cúi đầu, ngượng ngập nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541278/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.