Lăng Phong và Thẩm Nhạn Băng nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy Lam Phượng Hoàng từ bên ngoài tiến vào, nàng trên đầu dùng sợi chỉ bạc búi tóc lên, để lộ tóc mai, thân thể phi thường tinh mỹ, váy dài in hoa trong suốt khinh bạc, trên váy tràn đầy hoa văn và mấy ấn kim, có vẻ đặc biệt hương diễm và gợi cảm.
- Phong nhi, vị này chính là..." Thẩm Nhạn Băng thấy Lam Phượng Hoàng, không khỏi một trận kinh ngạc hỏi.
Lăng Phong mỉm cười nói:
- Nàng là vị hôn thê của đệ Lam Phượng Hoàng, Lam Lam, vị này chính là tỷ tỷ của ta Thẩm Nhạn Băng."
- Thẩm tỷ, xin chào." Lam Phượng Hoàng quay lại đối với Thẩm Nhạn Băng tất cung tất kính chào một tiếng.
Lăng Phong cầm lấy tay của Lam Phượng Hoàng, nói:
- Lam Lam, nàng đã tìm được cha ta sao?"
Lam Phượng Hoàng gật đầu, nói:
- Sự tình thật là tấu xảo, vụ tập kích hôm qua diễn ra, vừa lúc bị người của Hàng Châu đường khẩu toàn trình mắt thấy giám thị. Nếu như quan hệ của chúng ta công khai trong giáo, có thể bọn họ tối hôm qua sẽ ra tay tương trợ trên dưới Lăng phủ, cũng sẽ không phát sinh bi kịch. Nghe được thiếp muốn điều tra nơi lão gia hạ lạc, huynh đệ đường khẩu liền đưa thiếp đuổi tới mật thất nhốt lão gia, đối phương căn bản là đám ô hợp, bởi vậy thiếp rất thuận lợi cứu lão gia ra ngoài."
Lăng Phong kích động nói:
- Cha ta hiện ở nơi nào? "
Lam Phượng Hoàng nói:
- Người có chút nội thương, thiếp để người ta dìu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541272/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.