Cao triều qua đi, Tuyết Phượng Hoàng nằm trên giường, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.
Lăng Phong nâng mặt ngọc đỏ bừng của Tuyết Phượng Hoàng lên, ôn nhu nói:
- Hoàng thái hậu, ta có làm nàng thoải mái không?"
Tuyết Phượng Hoàng ngẩn ra, thanh âm rên rỉ của nàng ngừng lại, trên mặt ngọc tràn ngập vẻ xấu hổ, hạnh nhãn xinh đẹp vẫn nhìn chằm chằm Lăng Phong, lúc này tóc tai nàng tán loạn, hồng tai như hà, nhộn nhạo trứ khôn cùng xuân sắc… nàng còn không có khả năng phục hồi tinh thần lại, vẫn còn đang trầm luôn trong tột đỉnh vui sướng.
Lăng Phong nhìn Tuyết Phượng Hoàng nằm thẳng tắp, không ngừng thở hổn hển, trên khuôn mặt đều là mồ hôi hột, tràn ngập đỏ ửng làm động lòng người, vẻ mặt vô cùng thoả mãn, thậm chí có thể nghe thấy rõ ràng tiếng trống ngực kịch liệt của nàng.
Tuyết Phượng Hoàng cảm nhận được ánh mắt của Lăng Phong, quay đầu, nhìn thẳng về phía hắn, trong mắt tràn ngập vẻ phức tạp.
Lăng Phong đón nhận ánh mắt của nàng, có chút cười cười, đồng thời trong lòng tính toán làm sao ứng phó được với mọi chuyện.Vươn hai tay tiếp tục vuốt ve ngọc thể mềm mại của nàng, cười dâm nói:
- Nếu không thoải mái, chúng ta sẽ tiêu hồn thêm lần thứ ba nữa, được chứ?"
Tuyết Phượng Hoàng trừng mắt nhìn Lăng Phong trong chốc lát, rồi chậm rãi nói:
- Hỗn đản, chàng cứ tiếp tục tới đi, dù sao ta cũng không muốn sống nữa…"
Lăng Phong vẻ mặt thong dong, hắn giương mày lên, nhàn nhạt nói:
- Sao thế, mới vậy đã nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541242/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.