- Hảo sư đệ, ta không, không được rồi, chết mất ..." sau khi thở dốc một trận, Tạ Lâm Lan không còn chút sức lực nào lười biếng tựa vào ngực Lăng Phong, nàng biết rõ Lăng Phong còn chưa thỏa mãn, điều chỉnh một chút khí lực để ứng phó với vòng công kích tiếp theo của hắn, nhưng chính mình ko còn một chút khí lực, cho nên ko cách nào chống lại vô cùng vô tận công kích của Lăng Phong, tựa như vĩnh viễn không ngừng vậy.
Ngay lúc này, ngoài cửa truyền đến một hồi tiếng bước chân nhẹ nhàng, nếu đổi lại là người bình thường, căn bản không cách nào nghe thấy. Nhưng trong phòng lúc này, cả Lăng Phong và Tạ Lâm Lan đều đã là loại người bình thường không thể hình dung đến được
- Sư đệ, hình như có người đang đến ….." sau khi kinh mạch của Tạ Lâm Lan được Tiêu Diêu Ngự Nữ Tâm Kinh đả thông, lục thức (các giác quan) trở nên nhạy cảm dị thường, chính trong lúc hoan hảo, nàng cũng có thể nghe thấy động tĩnh trong vòng trăm bước. Càng huống chi đang trong phòng vụng trộm, nàng kỳ thật cũng luôn luôn chú ý bất cứ tiếng gió thổi cỏ lay bên ngoài.
- Đừng nhúc nhích ..... là tiểu sư tỷ." Lăng Phong đè lên Tạ Lâm Lam, nàng đang muốn chuyển mình đứng dậy, đối với Lăng Phong mà nói, hết thẩy mọi thứ biết ngoài hắn đều có thể nắm chắc, hắn thậm chí có thể cảm giác được rõ ràng người đến là tiểu sư tỷ Lục Phỉ Nhi.
- A, sư đệ ... ngươi, ngươi không phải cố ý muốn sư muội chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541213/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.