Lăng Phong thấy Tạ Lâm Lan do dự, tựa hồ như đoán được suy nghĩ của nàng, nói:
- Sư tỷ, nơi này người qua lại rất ít, sẽ không ai nhìn thấy đâu. Đến gần phòng tỷ, ta đỡ tỷ xuống là được."
Bàn chân Tạ Lâm Lan lúc này vẫn còn rất đau, đúng là không thể tự đi được. Nhìn xung quanh đích xác không có ai, xem ra cũng chỉ có thể tiếp nhận hảo ý của Lăng Phong, nói:
- Sư đệ, vậy làm phiền ngươi."
- Vì sư tỷ ra sức, ta thật là tam sanh hữu hạnh." Dứt lời, Lăng Phong liền khom người cúi xuống trước mặt Tạ Lâm Lan.
Nhìn bộ dáng Lăng Phong lúc này, Tạ Lâm Lan trong lòng thầm nghĩ:
- Thế này chẳng phải giống như Trư Bát Giới cõng dâu sao!" Nghĩ vậy, hai má không khỏi đỏ bừng e thẹn, vô cùng kiều diễm. Bất quá, Lăng Phong bề ngoài anh tuấn tiêu sái, so với Trư Bát Giới thì thật đúng là khác nhau một trời một vực. Nếu năm đó Trư Bát Giới có được một nửa suất khí của Lăng Phong, chỉ sợ Hằng Nga đã sớm lao vào lòng hắn rồi.
Lăng Phong lúc này chỉ cảm thấy một thân thể mềm mại áp chặt lên lưng mình, tuy còn cách một lớp y phục, thế nhưng cảm giác vẫn rất rõ ràng, hai cánh tay ngọc của Tạ Lâm Lan quàng lên cổ hắn, có thể ngửi thấy hương hơm thoang thoảng. Chết người nhất chính là hai khối thịt mềm mại, co dãn, mỗi chút đều khiến cho tâm tình Lăng Phong khó mà bình lặng, dục hỏa bừng bừng bốc lên.
Bây giờ là ban ngày, Tạ Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541195/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.