Editor: hungtuquy
Phạm Tử Yên cố sức lý giải những lời này có ý tứ gì, chần chờ hai giây liền đem câu này lý giải thành ý tứ phải làm cho hắn vui vẻ. Cô có chút vô thố nhìn Molde, không ngừng gật đầu: "A a......"
Thanh âm kia thanh thúy dễ nghe, chính là lại không biết rốt cuộc rằng cô đang nói cái gì.
Ngón tay thon dài chậm rãi nhéo cằm Phạm Tử Yên, không vội không chậm hỏi: "Không nói được?."
Nữ hài phảng phất đã hiểu được ý tứ của hắn, đáy mắt toát ra một tia thất vọng. Tựa hồ có cảm giác, cô quay đầu lại, nhìn đến con mèo doạ người ở khoảng cách không xa đang ngừng lại.
Tựa hồ như cố kỵ nam nhân trước mắt, trong đầu một mảnh linh động, bỗng nhiên nhớ tới hình ảnh mỹ diễm lúc nãy, nếu cô cũng làm như vậy với đồ vật xấu xí kia, có phải hắn sẽ vui vẻ?
Bản năng tìm đường sống chiếm cứ đầu óc cô, Phạm Tử Yên hoang mang nhìn Molde, sau đó vội vàng kéo quần nam nhân ra.
Biểu tình Molde dừng lại, cúi đầu liền nhìn thấy đôi tay lạnh băng của Phạm Tử Yên móc ra dương v*t của hắn, sau đó —— ngậm lấy.
Khoang miệng cũng không tính ấm áp nhưng lại dị thường kiều nộn, cái lưỡi bị đè ở phía dưới, mang theo một cổ trơn trượt, quy đầu thẳng tắp để ở trong cổ họng của cô khiến hắn phải nhướng mày.
Phạm Tử Yên nâng mắt lên, ánh mắt trông mong nhìn hắn, đồ vật xấu xấu xí này làm cô có chút khó chịu, nhưng hắn vui vẻ sao?
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-hoa-kho-duong/1661305/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.