Mùng chín tháng tư, ngày lành hoàng đạo, là ngày Thái tử đại hôn.
Đông cung chăng đèn kết hoa, hỷ khí dào dạt, nến đỏ khắc bàn long cháy vang lên tiếng lách tách, Thái tử và Thái tử phi đã làm xong lễ hợp cẩn đang được nội giám nữ quan vây quanh, chia nhau hướng về phía thiên điện Đông cung thay thường phục.
Tần Hàm Quân được cung nữ dìu, nhất cử nhất động khéo léo chuẩn mực, kì thực đây là dưới sự chỉ dạy lâu dài của cô cô dẫn dạy động tác của cơ thể đều là vô thức. Suy nghĩ của nàng sớm đã không biết bay đến nơi nào, cho đến hôm nay, đến khi người đã ở trong Đông cung, nàng vẫn không nghĩ rõ sự tình như thế nào lại đến bước ngày hôm nay.
Từ nhỏ lớn lên ở Tây Bắc, vừa sinh ra nàng đã biết gió Tây Bắc thổi lên mặt, cảm giác đó giống như bị lưỡi dao sắc bén cắt phải; biết lúc cát vàng đầy trời áp sát thành, che lấp cả bầu trời lẫn thái dương; cũng biết thúc ngựa phi nhanh dưới bầu trời rộng lớn, đó là loại hào hùng tùy ý.
Các quý nữ trong kinh thành không nói sai, nàng chính mà một người dã man đến từ một nơi ngang tàng bạo ngược, vốn nàng đã chuẩn bị trở lại nơi dã man đó, nhưng không biết làm sao lại tiến vào nơi tôn quý nhất trời đất này, trốn thâm cung trọng lễ nghĩa nhất.
“Mời Thái tử phi di giá.”
Lời của cung nữ đánh gãy suy nghĩ của nàng, thay y phục xong, nàng được hầu hạ trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cong-chua-va-mang-pho-ma/2944914/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.