Sau Trung thu, ông lão luôn không về phủ, cách vài ngày Diêm Mặc nhận được một phong thư thì ra ông đã rời kinh ngay trong đêm Trung thu rồi.
Không chỉ ông lão, đến Phùng Trọng Thanh vốn chỉ định đi đến nhà Phan Lê ở vài ngày, bởi vì tạm thời có việc cũng nhờ người đến đưa tin, chỉ nói ngày sau gặp lại.
Sư môn bọn họ luôn như vậy, lúc tụ họp lại sẽ không gióng trống khua chiêng, lúc tan ra cũng không cần đưa tiễn mười dặm, núi cao sông dài, ngày sau đều có thể tương phùng.
Diêm Mặc sớm đã quen rồi, ngược lại là Chử Thanh Huy có chút luyến tiếc.
Cũng may nàng cũng không được nhàn rỗi, cuối tháng tám là thời gian cúc vàng nở rộ, hoàng hậu hạ thiếp mời mười mấy vị khuê tú trong kinh vào cung thưởng hoa.
Trời vừa sáng, nàng theo Diêm Mặc cùng vào cung, sau khi tách ra liền trực tiếp đến cung hoàng hậu.
Hoàng hậu đang dùng bữa sáng, Chử Thanh Huy nhìn thấy mắt ụt sáng lên, vội vàng đến gần.
“Trông dáng vẻ của con, người không biết còn cho rằng phò mã hà khắc không cho con ăn cơm.” Hoàng hậu không biết nói gì liếc nhìn nàng, lệnh người hầu bày thêm một bộ bát đũa.
Chử Thanh Huy nịnh nọt nói: “Là tay nghề của ngự thiện phòng chỗ mẫu hậu quá tốt, khiến con nhịn không được.”
“Nói không biết xấu hổ, bây giờ đầu bếp ở phủ con, có người nào không phải đào từ chỗ ta qua?”
Hiện tại người hầu hạ ở phủ công chúa đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cong-chua-va-mang-pho-ma/2944867/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.