Tiết trời dần dần nóng hơn, chiếu theo thông lệ của năm trước, bước vào tháng sáu hoàng đế sẽ mang theo bách quan đến hạ cung nghỉ mát.
Diêm Mặc nằm trong nhóm người đi theo hộ vệ, sau khi hộ tống nghi trướng hoàng tộc đến hạ cung, ngày hôm sau hắn lập tức trở về kinh thành.
Tuy nói khoảng cách từ kinh thành đến hạ cung phóng ngựa nhanh không quá một canh giờ đã có thể về đến, nhưng Diêm Mặc thân làm phó thống lĩnh cấm vệ quân có trách nhiệm chỉ đạo huấn luyện thị vệ, không có ý chỉ của hoàng đế không thể tự ý rời bỏ vị trí.
Lại nói, trước lúc Chử Thanh Huy hồi kinh có lẽ hai người không gặp mặt được, mà đợi đến khi nàng hồi kinh lập tức phải bắt tay chuẩn bị hôn sự, theo tập tục xưa trước hôn lễ hai người cũng không nên gặp mặt, lần cách biệt này phải đến tận hơn hai tháng trời.
Trong lòng Chử Thanh Huy không nỡ, sau khi thu xếp ổn thỏa xong bèn đến chỗ hoàng hậu quấy rầy một phen mới được cho phép giả trang đi tìm Diêm Mặc.
Số người hộ vệ rất nhiều đều hạ trại đóng quân ở ngoài hạ cung, Chử Thanh Huy giả nam trang, nhân lúc xẩm tối mang theo Tử Tô trên đường tránh né mọi người tìm đến trước trướng của Diêm Mặc.
Tử Tô chủ động canh giữ bên ngoài trướng, nàng tự mình vào trong.
Diêm Mặc vừa tắm gội xong choàng một chiếc áo dài màu đen, quần dài buộc lỏng lẻo giữa eo, để trần phần lớn thân thể cường tráng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cong-chua-va-mang-pho-ma/2944829/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.