Cái liếc mắt đánh giá này chỉ trong chốc lát, còn chưa làm cho Chử Thanh Huy nhận ra điều bất thường thì Diêm Mặc đã thu tầm mắt, hắn hơi gật đầu lại không nói được hay không được.
Nhưng mà ngày hôm sau khi Chử Thanh Huy lại đến Hàm Chương điện, nhạy bén phát hiện hắn đã đổi y phục cho dù vẫn chỉ là một chiếc ngoại bào màu đen, theo nàng thấy nó vẫn ngăn không được gió lạnh giá rét như cũ nhưng so với hôm qua bộ này đã dày lên không ít.
Chử Thanh Huy không khỏi vui vẻ, tuy bản thân nàng cũng không biết phần vui sướng mờ ảo này từ đâu mà đến.
Hai ngày qua, Chử Thanh Huy phát giác số lần Cố Hành Vân thường hay tránh né nàng không giảm ngược lại tăng lên, nàng không hiểu đã xảy ra chuyện gì không biết bệnh của hắn ra sao, sau khi trở lại đã biến đổi thành như vậy, có khi trước kia hắn bằng lòng làm phò mã nhưng bây giờ thì không muốn nữa? Hay là nói, nguyện vọng trước đó vốn dĩ không phải là của bản thân hắn.
Việc này người bên cạnh nhìn không thấu chỉ có người trong cuộc mới cảm giác được, Chử Thanh Huy chưa từng nói với bất kì ai, phụ hoàng mẫu hậu chưa nói, thái tử ca ca chưa nói đến Tử Tô cũng chưa nói, trong lòng nàng nghĩ đợi sau khi Cố Hành Vân bình phục sẽ đích thân đi hỏi hắn lần nữa rốt cuộc bằng lòng hay không bằng lòng, nếu hắn không bằng lòng nàng tuyệt đối không ép buộc.
Đã nghĩ như vậy, thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cong-chua-va-mang-pho-ma/2944786/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.