Chạng vạng, Chử Thanh Huy lại đến Tê Phượng cung.
Sự việc xảy ra trong võ trường hoàng hậu đã nghe nói rồi, lúc này đang cười nhìn nàng, trêu chọc: “Ta nghe nói buổi chiều Noãn Noãn đã làm ra việc nghiêm trọng, khiến nhiều người đều kinh ngạc phải không?”
Chử Thanh Huy lúng túng chui vào lòng hoàng hậu, nũng nịu không đồng ý: “Mẫu hậu, người cũng muốn chế nhạo con.”
Hoàng hậu ôm vai nàng, cười bảo: “Con đó, trong đầu này rốt cục đang nghĩ cái gì? Lúc trước còn nói với ta, tướng quân đó quá khủng bố khiến người sợ hãi, sao mới chớp mắt đã khen người ta đẹp rồi?”
Chử Thanh Huy xấu hổ xoắn ngón tay, nhỏ giọng đáp: “Con chỉ quá bất ngờ thôi, lúc đầu con cho rằng hắn trông rất, hắn trông rất......”
“Trông rất xấu?” Hoàng hậu hỏi tới.
Chử Thanh Huy im lặng gật đầu.
Hoàng hậu cười than: “Có việc lần này, sau này phải ghi nhớ bất cứ việc gì mặc kệ người khác nói làm sao liền tin như vậy, cho dù là tận mắt nhìn thấy vẫn không nhất định là thật, huống chi chỉ là lời đồn nghe từ bên ngoài.”
“Con biết rồi,” Chử Thanh Huy mềm giọng đáp, “Lời dạy của mẫu hậu, con nhất định nhớ kỹ, sau này sẽ không tái phạm nữa.”
“Không phạm cái gì?” Ngoài điện bỗng nhiên truyền đến một giọng đàn ông trầm thấp.
Chử Thanh Huy nghe giọng nói này, lập tức bật dậy ra nghênh đón: “Phụ hoàng đến rồi!”
Hoàng đế vừa bước vào nội điện, cánh tay ghì xuống đã treo một người, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cong-chua-va-mang-pho-ma/2944765/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.