Tới phòng cho khách, Cố Nam Hề giãy giụa nhảy xuống từ trong ngực của Phó Dĩ Diệu, bộ dạng nhân nhượng nói: “Được rồi! Anh cứ đi nói chuyện đại sự với Ngu phu nhân đi. Em ở bên này không cần anh phải chăm sóc đâu.”
Phó Dĩ Diệu dù đang bận nhưng vẫn ung dung cười cười: “Lúc nãy em cố gắng diễn như thế, bây giờ lại muốn đuổi anh đi. Em không sợ Ngu phu nhân nghi ngờ quan hệ của hai chúng ta à?”
Đúng là bê đá đập chân mình mà.
Cố Nam Hề buồn khổ nhăn mày: “Anh sao mà phải bày nhiều trò để thể hiện tình cảm ái muội của chúng ta trước mặt Ngu phu nhân làm gì chứ?”
“Không thấy cô ta có ý đồ với anh à? Thân là đứa em gái thân thiết của anh, em không muốn giúp anh trai đây giải quyết phiền phức sao?”
“Sao em lại thấy anh có thừa khả năng để thoát khỏi sự quấy rối của Ngu phu nhân nhỉ?”
Phó Dĩ Diệu: “…”
Cố Nam Hề sửa lại cách dùng từ cho đúng: “Quấy rầy, ok?”
Phó Dĩ Diệu đi vào phòng cho khách trước, dùng giọng điệu bình tĩnh giải thích: “Ngu phu nhân không giống người bình thường. Cô ta bây giờ đang cầm trong tay số tài sản của người chồng mới chết để lại. Ngoài ra, còn có rất nhiều quan hệ hợp tác và quan hệ lợi ích với tập đoàn Phó thị. Anh có thể quyết đoán từ chối cô ta. Nhưng ngộ nhỡ cô ta nổi giận, muốn cùng anh cùng sống cùng chết kết thúc hợp tác với tập đoàn Phó thị. Việc này đối với công ty chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cang-a-anh-day-thich/217953/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.