Dịch: Trà
Beta: Dưa Hấu
Phó Dĩ Diệu cụp mắt nhìn Cố Nam Hề. Hôm nay, cô đi vội, cũng không ăn mặc trang điểm tỉ mỉ gì nhưng nét đẹp giản dị này lại động lòng biết bao.
Đôi mắt sáng mang nét cười, sáng rực rỡ.
Anh dang rộng vòng tay, Cố Nam Hề liền nhào vào trong ngực, dịu dàng nói: “Anh không trả lời ư?”
Nhìn thẳng cô, đôi bàn tay lưu luyến bên đôi môi non mềm mại, khàn khàn hỏi: “Em muốn anh trả lời em thế nào đây?”
Cô híp mắt suy nghĩ. Nói cũng đúng, so với việc nói thì anh lại dùng hành động để biểu lộ rồi.
Cố Nam Hề: “Được thôi, không ép anh nữa.”
Phó Dĩ Diệu nhéo nhéo mặt cô, một tay khác thì nâng cằm cô,
độ cong ở khóe miệng cũng sâu hơn, nhẹ nhàng nói: “Không ép à.”
Đôi mắt đen láy của cô chớp chớp, liền cảm giác được hơi thở áp lực của anh ngã về đây.
Lúc hôn cô luôn nhắm mắt, có thể là do ngại ngùng hoặc cũng có thể do bản năng của cơ thể. Chỉ có điều hôm nay cô lại không thế nữa, cô cứ như vậy nhìn ngắm gương mặt tuấn tú của anh phóng đại trong tầm mắt.
Anh hôn cô, lưu luyến triền miên giống như là dùng hành động này đáp trả lại câu hỏi vừa rồi của cô vậy.
Hai người càng hôn càng sâu, sâu đến mức cô cảm thấy toàn thân vô lực, chỉ có thể mềm nhũn mà tự vào ngực anh.
Không biết rằng đã hôn bao lâu, đợi đến lúc hai người tách ra thì tất cả mọi người đã rời đi hết.
Trên mặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cang-a-anh-day-thich/1822187/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.