Dịch: Trà
Beta: Dưa Hấu
Cố Nam Hề dùng thời gian nửa tháng để hoàn thiện vẽ ra bản thiết kế.
Lúc này thời tiết Ôn Thành đã chính thức bước vào cái lạnh của mùa đông.
Mùa thu ở đây rất ngắn, chưa kịp thấy cảnh lá phong đỏ đã chuyển ngoặt qua cái tiết trời lạnh thấu xương của mùa đông.
Cố Nam Hề bước xuống xe, nhịn không được rùng mình một cái. Rõ ràng là dự báo thời tiết báo hôm nay có nắng nhẹ, cô mới chọn lúc này để đi giao bản thiết kế.
Tìm đến biệt thự của cô chị em cây khế kia, Cố Nam Hề ấn chuông cửa.
Nghênh đón cô là một người phụ nữ tóc tai bù xù, đầu đội mũ còn đeo kính râm.
Cố Nam Hề giật mình thon thót lùi hẳn mấy bước xác định lại số nhà. Chính xác là bản thân không nhầm mới lên tiếng hỏi: “Xin Hỏi Phạm Uyển Uyển ở đây sao?”
“Vào đi.”
Nghe giọng nói này rất quen thuộc, Cố Nam Hề bước vào. Đi được mấy bước cô khó tin mà thốt lên: “Uyển Uyển.”
“Không sai, là tôi.” Phạm Uyển Uyển dứt khoát bỏ mũ và kính xuống.
So với vẻ hàng quang chói lọi khi đến tìm cô hôm trước thì bây giờ có thể nói là cực kỳ chật vật.
Quanh quầng mắt và cả trên gương mặt đều sưng lên, rõ ràng là bị người ta đánh.
Lấy tình cảm hai người mà nói. Dù cô có đi hỏi thăm thì Phạm Uyển Uyển chắc cũng cảm thấy cô chả có hảo tâm gì, nên cô dứt khoát cắt ngang sang chuyện khác: “Thiết kế cô muốn tôi đã mang đến, cô xem trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cang-a-anh-day-thich/1822163/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.