9
Khi tôi tỉnh dậy, Tạ Thư Bạch đang nhẹ nhàng ôm tôi trong lòng.
Tôi mở mắt, vô thức rơi nước mắt: "Sư huynh, em vừa có một cơn ác mộng."
Tạ Thư Bạch cúi xuống hôn đi nước mắt của tôi, anh nhẹ giọng hỏi: "Có khó chịu lắm không?"
Tôi nhìn lên trần nhà, suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu.
"Em quên mất rồi."
Tôi rúc vào lòng Tạ Thư Bạch, tay nắm chặt lấy vạt áo của anh, nhẹ nhàng hỏi: "Sư huynh, trong sáu năm qua, anh đã từng yêu ai chưa?"
Tạ Thư Bạch ngẩn người trong giây lát, anh hôn nhẹ lên mũi tôi.
Rồi anh thành thật nói: "Chưa từng.
"Lúc đó thầy hướng dẫn rất nghiêm khắc, ngày nào cũng lo lắng không biết mình có thể tốt nghiệp được không. Gia đình gặp chuyện, nhưng anh thậm chí không có tiền để mua vé máy bay về nước.
"Trong hoàn cảnh như vậy, anh thật sự không dám kéo ai vào rắc rối."
Có lẽ những quá khứ đau khổ đã trở thành dĩ vãng.
Tạ Thư Bạch có thể thừa nhận một cách bình thản như vậy.
Tôi tựa đầu vào n.g.ự.c anh, nước mắt thấm ướt áo anh, làm ướt một mảng.
Tôi nghĩ.
Những năm Tạ Thư Bạch ở Manchester chắc hẳn rất khó khăn.
Một thiếu niên đầy khí phách bị mài mòn đến mức không còn góc cạnh.
Thậm chí, anh không nỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-am/3631127/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.