La Di Ninh biết Sa Lệ nói không sai, cô cũng cảm thấy như vậy. Tuy nhiên việc quan trọng vẫn nên làm chính là hỏi thêm nhiều manh mối mà Sa Lệ nắm được. Kích động, khiêu khích hay đánh vào tâm lý La Di Ninh cũng không còn tác dụng.
"Sa Lệ, cô không bị xử tội còn được giữ lại mạng thì chắc hẳn phải biết rất nhiều đúng không? Thế tôi hỏi cô, cô cứ khư khư giữ âm mưu cho kẻ có ý đồ thì có chắc người nhà của cô sẽ được bọn họ lo cho chu toàn không?"
"Cô muốn nói gì?"
Sa Lệ vừa nghe đến người nhà liền có phản ứng, vẻ mặt có chút lo lắng lại vẫn cố giả vờ cứng rắn. La Di Ninh thấy trên cổ tay của Sa Lệ có xăm hai chữ "Sa Hằng" nên liền đoán đây có thể là người mà Sa Lệ để tâm. La Di Ninh đánh liều khiêu khích lại, không ngờ lại thành công.
Được đà La Di Ninh liền tiếp tục, "Cô bị uy hiếp hay là tình nguyện tôi không cần biết, nếu cô có người nhà vậy có nghĩ tới họ không? Cô là tử tù thì không có nghĩa cả đời bọn họ phải mang danh là người nhà tử tù. Nếu cô chịu nói ra những điều cô biết, tôi sẽ nhờ Gia Kiệt xin cho cô một ân xá."
Đối với tử tù mà nói được một ân xá đã là quá đãi ngộ rồi, nếu còn không biết điều thì chết cũng đáng. Sa Lệ là tử tù, lại từng trải đời lâu rồi nên sao không biết ý của La Di Ninh là gì.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiet-ninh-su-diu-dang-danh-cho-em/3645325/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.