Khoảng nửa tiếng sau La Di Ninh ra khỏi phòng mang theo balo và cả chiếc hộp gỗ cùng đi. Hiện tại La Di Ninh luôn cảm thấy trong lòng có một chút bất an, đúng lúc này điện thoại cô lại reo lên. Màn hình điện thoại hiện lên số của một người cô rất yêu quý.
La Di Ninh vội vàng nghe máy, vừa thấy cô nghe máy thì người đầu dây liền lên tiếng: "Di Ninh, con hiện tại đang ở đâu?"
"Ba, con đang ở khách sạn. Có chuyện gì mà sao giọng ba có vẻ gấp vậy?" La Di Ninh liền tò mò, ba cô chưa từng nói chuyện qua điện thoại với giọng gấp gáp như vậy.
La Thành biết La Di Ninh có chút nghi ngờ nên liền trấn an, dù sau cũng không nên để con gái ông vướng vào chuyện này.
"Không sao! Hôm nay con ở lại khách sạn, ngày mai lập tức đến khu E tìm Triệu Gia Kiệt."
Khu E? Tại sao ngày mai phải đến đó trong khi La Di Ninh đang ở khách sạn rất tốt. Hơn nữa từ khu E đến Đại học
A khá xa, rất mất thời gian đi lại nữa.
La Di Ninh cảm thấy không ổn liền gặng hỏi ba mình: "Ba, có phải có chuyện gì không? Ba mau nói con nghe đi.
Ba hiện tại đang ở đâu?"
"Ba có chút việc cần làm, con nhớ phải cẩn thận đấy. Ba xem qua camera ở nhà thì có người đột nhập, cho nên con tạm thời đừng về nhà nữa." La Thành nhắc nhở con gái mình sau đấy nhìn xa xăm, hình như biết rằng sắp có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiet-ninh-su-diu-dang-danh-cho-em/3600911/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.