Nửa tiếng sau.
Cả hai đều thay đồ và trang điểm xong hết mới đi xuống lầu. Nhàn Nhi ra hiệu cho một người làm. Người này đi gọi hết những người làm kia lại.
Sau khi thấy đầy đủ Nhàn Nhi mới dặn dò: "Em ấy là em họ của tôi, tên Di Ninh! Em ấy sẽ ở đây hai tuần, vậy nên nếu em ấy cần gì thì phải giúp. Mọi người đều phải nghe theo em ấy sắp xếp."
"Vâng!" Người làm cúi đầu đồng thanh nhưng Di Ninh liền lên tiếng xua tay: "Không cần phải như vậy đâu, cứ bình thường là được rồi."
"Em là em chị, là khách quý của chị. Cho nên chị không cho phép ai bắt nạt hay nói xấu em, hiểu chưa?" Nhàn Nhi nhìn Di Ninh nói, ánh mắt đầy sự cương quyết.
Di Ninh cảm thấy may mắn khi có chị họ tốt thế này, cô cười cười kéo tay Nhàn Nhi: "Được rồi mà chị, đi thôi!"
"Ừm!" Nhàn Nhi gật đầu sau đó rời đi cùng Di Ninh.
Người làm theo lệnh đem hành lý của Di Ninh để ở trong phòng của Nhàn Nhi sau đó rời đi. Tuy cô ấy nghiêm khắc nhưng đối xử với mọi người đều rất hòa nhã, chưa từng khiến ai mất lòng.
Xe chạy đến trước nhà Duật Quân thì dừng lại, Di Ninh lấy điện thoại ra gọi cho Duật Quân. Khi thấy anh bắt máy thì cô ngồi trong xe nhìn lên hướng cửa sổ: "Anh xuống dưới nhà đi, phải tự anh mở cửa nha."
Duật Quân nhìn theo hướng cửa sổ sau đó đi xuống lầu, vừa đi vừa hỏi: "Em đang ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiet-ninh-su-diu-dang-danh-cho-em/3600882/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.