"Kính Dực, thay ca." Lục Trạch Nguyên mỉm cười gõ cửa phòng Phương Kính Dực. Phương Kính Dực ngơ ngác ngẩng đầu lên khỏi bàn làm việc, vẻ mặt vẫn còn ngái ngủ. Cậu dụi mắt, nhìn đồng hồ báo thức trên bàn mới phát hiện ra là đã 8 giờ sáng. Cậu đã trực ca đêm hai ngày liên tiếp, bây giờ đã rất mệt rồi.
"Mau về nghỉ ngơi đi, tối nay tôi trực." Lục Trạch Nguyên vỗ vỗ đầu Phương Kính Dực. Phương Kính Dực xoa xoa chân mày đứng dậy, cởi áo blouse ra treo vào tủ rồi chỉnh lại cúc áo sơ mi.
"Vậy tôi đi trước, tối nay phiền anh." Phương Kính Dực gật gật đầu.
Hôm nay cũng không có nhiều việc phát sinh lắm nên Phương Kính Dực đã ngủ được một giờ. Nhưng một giờ này ngủ cũng không yên lắm, vì Nghiêm Minh Du luôn xuất hiện trong mộng. Phương Kính Dực cảm thấy phiền thực sự, cậu đã cố ý không nghĩ tới Nghiêm Minh Du rồi, vậy mà Nghiêm Minh Du cứ chạy tới trong giấc mơ của cậu. Trong mộng, anh vẫn là dáng vẻ cực kỳ chắc chắn, cuối cùng ánh mắt còn lạnh lùng nhìn cậu dưới mũ quân trang.
Phương Kính Dực khởi động xe, nhấn ga và hòa vào dòng xe cộ.
Căn nhà là do Phương gia cùng Nghiêm gia chọn. Hôm thanh toán tiền, Phương Kính Dực có đi nhưng Nghiêm Minh Du thì không. Phương Kính Dực là người đầu tiên xem toàn bộ ngôi nhà. Đó là một biệt thự loại nhỏ, không quá rộng cũng không quá nhỏ, vừa đủ cho hai người họ sống chung. Tuy nói là tài sản chung nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiet-ngao-kho-thuan/2259088/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.